Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Cương Thanh thành

Tiểu thuyết gốc · 1536 chữ

Chương 145: Về Cương Thanh thành

Trên đường trở về Cương Thanh thành, giống như Võ Huyền nói, hắn để Thủy Xà tìm kiếm đối tượng luyện tập cho ba người Cương Thanh Vân, còn hắn thì một mực chú tâm vào học tập luyện bảo khí cơ bản từ truyền thừa.

Võ Huyền chẳng hiểu ra làm sao, hắn có một linh cảm khá lớn về vấn đề luyện khí, sau khi Long Hỏa bên trong người hắn đang bùng cháy dữ dội, nó sau khi tắm trong linh lực của hắn giống như muốn lột xác trở lên mạnh mẽ hơn.

Cầm ba viên khoáng thạch chứa hỏa linh lực bên trong, Võ Huyền tung ra Long Hỏa khiến cho chiếc thuyền nhỏ trở lên nóng rực.

Long Hỏa vừa xuất liền khẽ ngâm một tiếng, nó bùng nổ, nuốt chửng ba viên khoáng thạch vào bên trong.

Chỉ qua ba hơi thở, theo sự điều khiển của Võ Huyền, Long Hỏa đã tôi luyện được một hợp chất dạng lỏng từ ba viên khoáng thạch.

Nhìn màu sắc của phôi thai đỏ rực của ba viên khoáng thạch, Võ Huyền chưa rõ mình lên rèn ra thứ gì, hắn vốn không dùng bảo khí hệ hỏa mà người chuyên dùng bảo khí hệ hỏa quanh hắn chỉ có Thanh Thu là vừa ý với bảo khí cấp thấp.

Từ trên thuyền vào bờ không xa, Võ Huyền liền giữ phôi thai trên tay mà nhảy lên bờ, tìm một hòn đá lớn gần bờ.

Một tay hắn giữ Long Hỏa cùng phôi thai khoáng thạch trên tảng đá, một tay ngưng tụ ra một chiếc búa lớn tạo ra từ băng linh lực.

Dồn sức vào cánh tay cầm búa, theo đúng như bên trong truyền thừa chỉ dẫn, linh lực được phân tán đều ra xung quanh mặt búa,

Nhằm chính xác phôi thai trong lửa, búa vừa gõ xuống, Long Hỏa theo sự điều khiển của Võ Huyền liền tách ra hai bên, đúng vào thời gian đó, búa từ trên cao gõ xuống làm biến dạng phôi thai phía dưới.

Võ Huyền nhâng búa lên, thấy hòn đá phía bên dưới chỉ bị lún nhẹ thì mừng rỡ tự nhủ.

- Lần đầu khống chế lực đạo không tồi.

Mục tiêu của hắn là luyện ra một cặp vuốt mèo thích hợp với Hỏa Sa Miêu, trong đầu hắn đã nhớ rõ hình dáng cặp móng vuốt của Hỏa Sa Miêu.

Hiện tại cần rèn cho phôi thai khoáng thạch trở lên tinh khiết hơn.

Mỗi búa vung xuống, Võ Huyền cảm giác được cơ bắp trên người đều rung lên.

Sau trăm nhát búa vung xuống, kết hợp với linh lực của Võ Huyền, phôi thai khoáng thạch từ không rõ hình dáng đã hóa thành hai phần móng vuốt của mèo, tuy tạo dáng có chút thô kệch nhưng màu sắc rực đỏ như lửa làm cho người ta cảm nhận được sức nóng từ hỏa linh lực phát ra từ nó.

Long Hỏa vẫn chưa hề được Võ Huyền thu lại, hắn lấy từ trong Càn Khôn Giới ra một lọ máu của hung thú hệ hỏa nhị cấp sơ kỳ đổ lên trên móng vuốt.

Long Hỏa dưới sự điều khiển của Võ Huyền không có thiêu đốt chỗ máu đổ xuống, mà nó để cho chỗ máu đổ xuống chiếc móng vuốt.

Long Hỏa chỉ chờ đợi chỗ máu huyết đổ xuống hai chiếc máu, liền tiếp tục rực cháy.

Phong Mẫn Nghi vẫn giữ thuyền ở giữa sông, nàng chứng kiến toàn bộ quá trình luyện bảo của Hoàng Long thì lấy làm lạ:

“Người này thật kỳ lạ, đã biết luyện đan cùng trận pháp, lại tham lam cố tu thêm luyện khí không biết để làm gì? Rõ ràng con người này đầu óc rất lý trí, đâu giống như không hiểu điều này, ta có lên nhắc nhở hắn hay không?

Chắc là không nên? Bên cạnh hắn có vài vị cường giả bảo vệ, nói rõ họ chấp thuận để hắn tu luyện như vậy, ta xen vào có lẽ cũng là thừa, chắc chắn họ có lý của họ.”

Đợi Võ Huyền trở về thuyền, mấy người Cương Thanh Thu cũng trở về thuyền, Võ Huyền liền đưa móng vuốt cho nàng, hắn nói. “Tặng muội, tuy chưa hoàn hảo lắm, song vẫn có thể tạm dùng một thời gian cho Hỏa Sa Miêu.”

Cương Thanh Thu dĩ nhiên vui mừng nhận lấy, nàng không hề chê mà ngọt ngào nói. “Cảm ơn huynh.”

Võ Huyền khẽ nhéo mặt nàng một cái, lại tiếp tục ngồi xuống nghiên cứu về luyện khí.

Dưới mái chèo của Phong Mẫn Nghi, trời chỉ vừa chập tối là thuyền đã cập bến gần Ngu Linh học viện.

Tam Thế Gia vốn luôn có người ở bến, Cương Thanh Thu chỉ việc giao phó lại chiếc thuyền cho họ.

Mấy người về đến học viện liền chia ra, Phong Mẫn Nghi thì muốn đi gặp Phong Vũ viện trưởng và Phong Ngôn.

Ba người Thương Khê thì muốn đi tu luyện trong phòng Võ Huyền.

Còn Võ Huyền thì nhờ Tuyết Điệp đưa mình ra sau núi, ngày hôm đó hắn đã dặn dò Hạc Nhi sau khi đưa thông tin thì chỉ cần chờ ở Bạch Vân Động.

Khi hắn đến Bạch Vân Động, quả nhiên Hạc Nhi đã ngồi trong đình viện cùng với Long Quy tiên sinh và Bạch.

Tam sư phụ thì dường như vẫn chưa đột phá xong, nghe Long Quy tiên sinh nói, tam sư phụ muốn một lần đột phá hai cấp nhỏ, có lẽ một hai năm cũng sẽ không ra ngoài.

Điều này làm Võ Huyền cũng cảm thấy hơi bất lực, người sư phụ này cũng quá vô tâm rồi.

Nếu chuyện này mà đến tai đại sư phụ, chẳng biết đại sư phụ sẽ xử lý tam sư phụ ra sao, mà nhắc đến đại sư phụ, có lẽ thời gian sắp tới cũng là lúc ngài ấy đột phá lên cấp đế phong.

Võ Huyền cúi chào Long Quy tiên sinh cùng Bạch.

“Thiếu chủ, người về sớm hơn một ngày.” Long Quy tiên sinh đặt quân cờ xuống bàn, nhìn Võ Huyền nói. “Trong lòng ngài đang có khúc mắc, khối Lưu Hồn Bích Ngọc này chắc chắn giải đáp được khúc mắc của ngài.”

Long Quy tiên sinh đặt một khối Lưu Hồn Bích Ngọc lên tay Võ Huyền, lão phất tay bảo Tuyết Điệp. “Ngươi đưa thiếu chủ ra một chỗ yên tĩnh.”

Tuyết Điệp vâng lệnh, liền ôm theo Võ Huyền đến một chỗ cách xa đình viện.

Bạch cùng Long Quy tiên sinh dừng chơi cờ, nàng hỏi Long Quy tiên sinh. “Tiên sinh, để cho thiếu chủ xem viên Lưu Hồn Bích Ngọc đó sẽ ổn chứ?”

Long Quy tiên sinh mặt vẫn điềm nhiên nói. “Chẳng có gì là không ổn, thế giới của kẻ mạnh là như vậy, sớm muốn gì cũng tiếp xúc, biết trước không phải là chuyện xấu, chỉ là không biết Yên Vân Hoàng đại nhân có chấp nhận được con người của thiếu chủ sẽ thay đổi sắp tới hay không? Điều này mới làm lão phu lo lắng.”

“Ngài lo lắng như vậy, sao không hỏi qua Yên Vân Hoàng đại nhân?” Bạch hỏi.

Long Quy tiên sinh lắc đầu, lão chậm rãi nói. “Nếu để cho Yên Vân Hoàng đại nhân quyết định thì chưa chắc ngài ấy đã chấp nhận để thiếu chủ thay đổi, linh thú chúng ta có một điểm là thiếu đi tàn nhẫn của hung thú.

Yên Vân Hoàng đại nhân ngươi cũng đã tiếp xúc, tính cách của ngài ấy có phần mềm yếu, thiếu chủ thì khác, ngài ấy thông minh, kiên cường.

Nhiều năm nuôi thù hận trong người, giờ đây ngài ấy còn có cả sự tàn nhẫn, chỉ cần cho ngài ấy một điểm đau nữa, thì tất cả những thứ đó sẽ tạo ra một con người hoàn hảo để dẫn dắt tộc linh thú sắp tới.”

“Tiên sinh, người cũng nói, tộc linh thú chúng ta thiếu đi sự tàn nhẫn, nếu thiếu chủ quá tàn nhẫn, như vậy sợ người trong tộc cũng không thích mà Yên Vân Hoàng đại nhân cũng không thích.” Hạc Nhi lo lắng nói.

Long Quy tiên sinh thở dài. “Với người trong tộc sẽ không xảy ra vấn đề gì, những tộc trưởng các tộc còn sẽ hoan nghênh thiếu chủ, còn Yên Vân Hoàng đại nhân chỉ có thể để thiếu chủ tự giải quyết, viên Lưu Hồn Bích Ngọc đó sẽ đánh nát mộng tưởng kẻ yếu đuối của ngài ấy.”

Long Quy tiên sinh nói xong điều này cũng chỉ có thể thở dài, lão đã sống qua vô số năm tháng, có những chuyện thật sự tàn nhẫn để thay đổi một con người.

*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

STK: 1017409432 - Dang Hai Dong

Ngân hàng: Vietcombank

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.