Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6: Hạ cấp Thủy Thần

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Xoạt! Sạt! RÀOOO!!! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!

Hàng loạt các âm thanh khác thường không ngừng vang lên. Trước mắt tôi, một cảnh tượng mà không bao giờ có thể được chứng kiến tại đời thực.

Chung quanh là núi sông thơ mộng hữu tình, cảnh sắc hoang sơ mà hùng vĩ, thiên nhiên trùng điệp với núi đá, hang động và hệ thực vật đa dạng. Lúc này, khí trời mát mẻ, có chút nắng nhẹ và vài hạt mưa bay bay, tất cả đều lý tưởng để tổ chức một chuyến tham quan.

Tuy nhiên, ngay trước mắt tôi là một khúc sông rộng, có tầm ba chục người đàn ông vạm vỡ trong bộ vest đen chuyên nghiệp, mỗi người họ trong tay đều có một khẩu FN Herstal FNP-9 không ngừng nhả đạn.

Và mục tiêu của những đường đạn đó là một con thủy quái khổng lồ. Thân rắn màu xanh lục dài nửa cây số, đầu trâu bề thế với cặp sừng oai vệ, trên thân phủ đầy bèo tổ ong nhỏ và đẹp. Xung quanh còn có các quầng nước tạo hình như thủy xa vô cùng uy nghi. Chỉ cần khẽ cử động một chút cũng tạo nên tầng tầng sóng nước.

Cái thứ đó đáng lẽ chỉ có trong giả tưởng thôi chứ? Phải tận mắt chứng kiến loại tồn tại này khiến tôi còn khó chấp nhận hơn việc mình đã bị hoán đổi thể xác với một đại mỹ nữ.

Đối với làn đạn kia thực sự chẳng có chút nào e ngại, nó vung đuôi lập tức nghiền nát hàng chục con kiến đen, sóng nước ầm ầm cuộn trào theo cử động của nó. Thậm chí, tốc độ quất đuôi của nó nhanh tới mức, tôi còn chưa kịp nhìn thấy gì, thì tất cả đã chỉ còn là cát bụi với một mảng bờ bãi dài toàn đá vụn và bụi đất.

May mắn thay, cái nơi phong cảnh hữu tình này là không gian giả tưởng do Hoàng vẽ nên. Ngay cả ba mươi người đàn ông kia cũng chỉ là tồn tại dưới nét bút của cậu ta. Vậy nên, dù vừa mới bị con thủy quái kia xoá sổ đến không còn một mảnh thịt, họ vẫn có thể xuất hiện trở lại khi cậu ta nguệch ngoạc vài nét lên màn hình tablet.

Còn chúng tôi hiện đang ẩn nấp ở một mỏm đá cách đó gần hai cây số. Tôi thực sự sợ hãi đến nỗi không dám thở mạnh luôn ấy. Nhưng kinh ngạc nhất vẫn là hai con người này, họ thật sự không phải người bình thường.

Họ gọi bản thân là Long Nhân, thuộc về một tổ chức có tên là Long Hội, hoạt động trong một đơn vị hiệu là Thiên Long Đoàn. Chuyên giải quyết các vấn đề và ủy thác của mọi người, tất nhiên với phí dịch vụ lúc nào cũng phải từ tám con số trở lên.

Trong khi đang cố gắng che giấu bản thân hết mức có thể, chúng tôi vẫn cố nhìn lén nó. Với tôi chỉ đơn giản là vì tò mò và phấn khích thôi, nhưng Sona và Hoàng thì khác, họ đang cố gắng thu thập thông tin càng nhiều càng tốt.

Có vẻ đã góp nhặt được những gì cần thiết, Sona tặc lưỡi khó chịu.

"Tsk, phiền phức. Hạ cấp Thủy Thần - Thủy Thảo Ngưu Mãng, Torpido. Thằng cha nào gửi ủy thác vậy?"

Hoàng có vẻ không còn giữ được nét bình thản nữa, cậu cau mày.

"Gì? Thần á?"

Sona gằn giọng trả lời.

"Ừ, cái kia gọi Thủy Xa Pháp Luân, Thần cách của nó đấy. Bảo sao đạn do chúng ta đặc chế cũng chẳng xi nhê, thành Thần rồi nên tấn công vật lý vô hiệu. Có là đạn xuyên giáp cũng vậy cả thôi."

Vừa dứt câu, cô ấy vội vã đẩy bay tôi cũng đồng thời chạy khỏi vị trí ẩn náu tưởng chừng là đã an toàn.

ẦMMM!!!

Âm thanh cùng chấn động kinh hoàng, khói bụi mịt mùng, đa phần đều là hơi nước. Đến khi tôi hoàn hồn thì... Một đường lõm dài hàng chục cây số hiện ra trước mắt, rộng cũng phải tới vài trăm, cũng đạt đến năm mươi mét chiều sâu. Phần bị lõm xuống ấy có hơi ẩm ướt vì thứ gây ra là một cột nước được bắn đi với tốc độ cao.

"Cái... Thật may vì đây là thế giới trong tranh..."

Hoàng cũng vừa thoát chết cùng tôi đang phủi đi bụi bẩn trên người, chàng thanh niên cau mày nhặt chiếc tablet lên. Tất nhiên là nó đã vỡ tan màn hình rồi, dù sao cũng bị rơi vào chỗ toàn sỏi đá mà.

Nhưng ngay khi cậu ta chạm tay vào nó, toàn bộ tổn hại đột ngột biến mất, giờ thì trông nó y như mới vậy. Giống như cách cậu ta đã làm với ly rượu trước đó.

"Cái đó, cậu làm như thế nào vậy?"

Hoàng ngước mắt nhìn tôi, sau đó mở màn hình tablet, vẫn điềm đạm trả lời.

"Thông tin vẫn thường được hiểu là tri thức hay sự hiểu biết. Còn đối với chúng tôi nó là những gì nói lên cấu trúc, hình thái, năng lực, mùi hương, trọng lượng, kích thước, thông số, đặc điểm và tính chất của sự vật hay hiện tượng. Chỉ cần tác động vào thông tin này, tôi có thể tùy ý kiểm soát tất cả mọi thứ. Và "thứ" ở đây, đối với tôi chỉ là những đồ vật vừa tay thôi."

Cậu ta ngừng lại sau khi ngoằng nhanh vài nét tạo ra tầm năm chục người nữa trong bộ trang phục dã chiến của lục quân. Trang bị của họ gồm có mũ bảo hiểm công nghệ Shell, giáp tích hợp uốn cong Marom, hai khẩu M1911, một khẩu AMD 65. Kèm theo đó, bên cạnh họ là bốn chiếc T-62 nhanh nhẹn chuyển xích để hỗ trợ bộ binh.

Tôi chỉ biết trơ mắt nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt. Kỳ diệu! Thần kỳ tới mức hoang đường! Giờ thì tôi đã hiểu thế nào là "viết vẽ gì đấy đều thạo" rồi. Chính là ý này đây!

Ơ, chờ chút!

"Sona đâu?"

Đúng thế, cơ thể của tôi đâu?

Hoàng ngừng tay, lạnh lùng buông ra vài chữ.

"Tan thành cát bụi rồi!"

Lời này chính xác là sét đánh giữa trời quang. Đùng đùng đoàng đoàng khiến tâm trí tôi vỡ nát.

Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Bốn chiếc xe tăng đồng loạt khai hoả. Tất nhiên cũng là đạn xuyên giáp đặc chế theo lời của Sona trước đó, hoả lực thật kinh người. Hình như chúng mạnh hơn những gì được ghi nhận ở thực tế. À, phải rồi! Cậu ta nói rằng có thể tùy ý điều chỉnh chúng mà.

Nhưng cơ thể của tôi... Chết tiệt! Có lẽ là vì cứu tôi hoặc vì muốn cứu chính mình nên cô ta mới hành động như thế. Giờ thì hay rồi! Kẻ mất xác, người chẳng còn gì!

Lẫn trong màn mưa bom bão đạn của đội quân do Hoàng tạo ra, một chàng thanh niên nhanh nhẹn di chuyển như một luồng sáng đen tuyền. Luồn lách uyển chuyển qua đám người như dòng nước, rồi bay vút lên cao như mãnh ưng. Nắm đấm gầy gò nhưng mạnh mẽ, mang theo ý chí kiên định giáng xuống đầu Thủy Thần.

À, khúc sau là tôi tưởng tượng ra thôi! Bởi ngay khi đạt đến độ cao ở đỉnh parabol, là cách tầm 10-15 m trên đầu Torpido thì thứ được gọi là Thủy Xa Pháp Luân kia đã biến hóa thành những mũi chông nước. Trực tiếp biến anh ta thành đống thịt máu không còn hình thù gì.

"Ôi! THÂN TÔI!!!!"

Tôi ôm đầu la lên. Nhưng giây tiếp sau đó, cái người vừa làm tôi thất kinh lại xuất hiện ngay bên cạnh. Tóc tai rũ rượi, quần áo thì nhàu nát, bàn chân xương xương gầy gầy vì dẫm đạp lên đá sỏi nhọn hoắt mà tứa máu.

"Chậc! Thế mà nó vẫn phòng vệ được! Phiền vãi!"

Sau câu đó, một trận vòi rồng nổi lên, nghiền nát đội quân do Hoàng tùy hứng sáng tạo. Vị Thủy Thần có vẻ đã chú ý đến chúng tôi, đặc biệt là cái tên mà ngài đã tiêu diệt những hai lần, nhưng vẫn mặt dày bò trở lại.

Dòng sông như gầm lên một khúc ca bi phẫn, vị Thủy Thần bay vút lên không trung, dòng nước cũng theo ngài mà dâng lên che kín trời, để lộ phía dưới là phần đất lõm sâu vẫn còn đẫm nước.

"Nghe này, cái đống bèo trên người nó giúp nó không thể bị tổn thương."

Sona ngửa cổ, không hề chớp mắt theo dõi sát sao từng động thái dù là nhỏ nhất của vị Thủy Thần mới tiến hoá.

Hoàng chau mày hỏi lại.

"Bởi thứ gì?"

Sona mặt lạnh tanh đáp lời.

"Tất cả! Công kích vật lý, công kích linh hồn, công kích tâm trí, công kích nguyên tố. Thậm chí một vài quy luật thông thường cũng không trói buộc nó được nữa. Giờ nếu có Đại Pháp Tắc thì may ra."

Lần này đến lượt Hoàng than thở.

"Phiền vậy?"

Sona nhún vai trào phúng một câu.

"Ai bảo nó là Thần?"

Bạn đang đọc Long Hội sáng tác bởi Zhuu17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zhuu17
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.