Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyên gia nấm từ trong thành đến

Phiên bản Dịch · 2031 chữ

Còn đối đãi với người của xã hội văn minh, Lý Thanh Vân chỉ đành phải kiềm chế, cố gắng đè nén xúc động giết người không để lại dấu vết, ngồi ở đối diện Peter, nghe gã nói rõ ý đồ đến đây.

Nhưng trong quá trình nói chuyện, tiểu không gian luôn mở ra, trong phạm vi ba mươi centimet xung quanh thân thể, tất cả vật thể cỡ nhỏ đến gần đều sẽ bị thu vào.

Làm như vậy vì đề phòng viên đạn. Trước kia Lý Thanh Vân đã dùng quả cầu cao su làm thí nghiệm, quả cầu đập lên tường bật lại, khi sắp đánh trúng hắn, chỉ cần mở tiểu không gian ra, sẽ bị lực hút của không gian ảnh hưởng, tiến vào tiểu không gian chứ không nện trúng hắn.

Do đó, tuy rằng bị súng chĩa vào đầu, nhưng Lý Thanh Vân lại không thay đổi sắc mặt, không hề sợ.

“Ha ha, anh Lý rất trấn định nhỉ, ngoài dự kiến của tôi, thảo nào vài chuyên gia của hiệp hội Dương Thông Đầu đều cực kỳ tán thưởng anh, kể cả George đã từng bị anh đánh chửi cũng không thể không thừa nhận anh là một người dẫn đường xuất sắc, hơn nữa còn là một chuyên gia ẩm thực dã ngoại.” Peter thấy Lý Thanh Vân yên tĩnh ngồi xuống, một chút tán thưởng lóe lên trong mắt, không nói lời sỉ nhục, ngược lại cực kỳ khen ngợi.

“Dùng súng chĩa vào đầu đối phương, lại nói lời khen ngợi, đầu óc của anh có bệnh đúng không? Anh yên tâm, anh mắng tổ tông mười tám đời của tôi, tôi cũng không dám cãi lại anh đâu, bởi vì anh có súng.” Lý Thanh Vân nghiêng đầu, nói một câu nhẹ hều, nhưng ánh mắt quỷ dị của hắn giống như đang định xuống đao từ đâu mới có thể chặt đều.

Peter nhanh nhẹn nói: “Làm gì có, cậu là người dẫn đường và chuyên gia ẩm thực dã ngoại của đội thám hiểm dã ngoại do hiệp hội Dương Thông Đầu chúng ta tuyển chọn, nếu tiến triển thuận lợi, chúng ta tuyệt đối sẽ hợp tác lâu dài. Nói đến đây, có lẽ cậu đã rõ, bọn tôi còn phải tìm thiên thạch ngoài trời, bởi vì công năng nào đó của loại thiên thạch đặc thù này giống với mặt trời, tổ chuyên gia bọn tôi gọi là thiên thạch mặt trời, hoặc là thiên thạch quang minh, cho dù ai tìm được, chỉ cần bán cho hiệp hội Dương Thông Đầu chúng ta, đều sẽ có tiền thưởng và tích phân lớn. Cậu cũng là hội viên của hiệp hội Dương Thông Đầu, cậu nên biết chuyện này.”

“Tôi không rõ, bởi vì đã lâu rồi tôi không đăng nhập vào trang web. Hơn nữa, các anh dựa vào đâu để cho rằng tôi sẽ hợp tác với các anh?” Lý Thanh Vân hỏi hơi bất mãn.

“Bởi vì…” Peter giơ khẩu súng trong tay lên, đắc ý cười nói: “Người sáng lập hiệp hội Dương Thông đầu chúng ta thần thông quảng đại, người hợp tác với chúng ta, chúng ta sẽ không bạc đãi, người phản bội chúng ta, sẽ phải nhận trừng phạt nghiêm khắc của tổ chức. Cậu được người sáng lập của tổ chức chúng ta lựa chọn, vì thế cậu nên cảm thấy may mắn. Nếu như không hợp tác, cậu và người nhà của cậu đều phải gặp xui xẻo không thể đoán trước.”

Lý Thanh Vân nở nụ cười, chính là dùng nụ cười để che giấu sát ý không thể khống chế. Dám uy hiếp người nhà mình, đâu thèm để ý là ai, đến một người diệt một người.

Đang định ra tay, lại thấy Peter đột nhiên cầm tai nghe kiểu che giấu, nói: “… A, nhận được, tôi lập tức rời đi, không ai nhìn thấy tôi. Ừm, rất thuận lợi, mục tiêu rất thích hợp.”

Nói xong, Peter lại một lần nữa tập trung lực chú ý lên trên người Lý Thanh Vân, nói: “A, đồng nghiệp của tôi, tôi nên rời đi. Hôm nay chỉ tới đánh tiếng với cậu thôi, bọn tôi sẽ liên hệ với cậu khi có yêu cầu, có thể làm việc cho tổ chức của chúng ta, có lẽ cậu nên cảm thấy may mắn.”

Nói xong, Peter đứng dậy khỏi ghế sofa, thân thể cao lớn hơi khác thường, lại cao hơn Lý Thanh Vân một cái đầu. Cẩn thận nhìn, hai chân gã đeo một đôi giày kỳ quái, lực đàn hồi rất mạnh, giống như bọ chó, hai ba bước đã nhảy đến cửa, giơ tay ra hiệu chào tạm biệt Lý Thanh Vân, đã đóng cửa lại.

Lý Thanh Vân đuổi theo, phát hiện không thấy Peter nữa, ở bên cạnh đầu tường chỉ để lại hai dấu chân thật sâu. Hai con chó săn ngủ rất sâu, chắc ngửi phải thuốc mê.

Lý Thanh Vân đi đến bên cạnh chúng nó, vỗ chúng nó mấy phát cũng không gọi tỉnh được, đành phải thôi.

“Thiên thạch mặt trời có tổng cộng hơn mười khối, mình tìm được ba, bốn khối, có lẽ quân đội trong nước tìm được hai, ba khối, sáu, bảy khối còn lại phân tán ở trong rừng sâu núi thẳm, muốn tìm được chúng nó, chẳng khác nào mò kim đáy bể. Nhưng đặc tính quỷ dị của những thiên thạch mặt trời này thật sự hấp dẫn người ta, tiêu tốn chút sức người và sức của, tổ chức lớn tập đoàn lớn nào đó cũng xua như xua vịt.”

Lý Thanh Vân đi ra cổng, nhìn thấy trong thế giới tuyết trắng có một chiếc xe việt dã bị tuyết lớn bao trùm đang chậm rãi chạy về phía Nam. Mặc dù đang là ban đêm, nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến thị lực của hắn.

Lý Thanh Vân thấy hơi đau đầu, đối phó với kẻ địch có tổ chức như vậy, vô cùng lo lắng. Giết bọn họ dễ dàng, lại sẽ bại lộ người nhà trong phạm vi công kích của bọn họ. Chính là không biết vì sao Michelle dám mang theo khối đá mặt trời nhỏ kia trốn đi, chẳng lẽ người nhà của nàng không sợ hiệp hội Dương Thông Đầu trả thù sao?

Trước mắt không liên lạc được với Michelle, chỉ có thể dằn vướng bận này xuống dưới đáy lòng.

Khóa kỹ cửa biệt thự, thu hai con chó săn ngủ mê man vào trong tiểu không gian, đi nhà bà nội ngủ.

Ngày hôm sau còn chưa rời giường, đã nhận được điện thoại của anh họ Trần Thắng, vừa mở miệng đã hỏi: “Phúc Oa, chuyên gia nói như thế nào? Đã điều chế công thức cho nấm của anh chưa? Ôi, anh nóng ruột đến cả đêm không ngủ, ngoài miệng đều phồng rộp cả, nếu còn không tìm được biện pháp, tất cả chỗ nấm này đều chết héo. Trần lão nhị bên cạnh anh có mời một chuyên gia kỹ thuật nông nghiệp từ trong thành đến, người ta đã đến đây, em đừng chậm quá đấy.”

“Mới mấy giờ chứ, em còn chưa dậy đâu… Được rồi, được rồi, hóa ra đã hơn tám giờ. Ừm, anh yên tâm, công thức tương đối phức tạp, nhưng đêm qua em đã chế tạo ra một lọ dịch tinh hoa cô đọng theo chỉ điểm của chuyên gia, pha vào vài thùng nước, phun lên sẽ có hiệu quả. Anh chờ em nửa tiếng, em rửa mặt đánh răng ăn hai chén cháo loãng sẽ đi qua…”

“Đừng ăn, nếu em chữa khỏi cho lều nấm của anh, buổi trưa anh mời em ăn thịt uống rượu.” Trần Thắng lo lắng nói.

“…” Lý Thanh Vân triệt để câm nín, nhưng vẫn lưu loát thu thập xong, ăn một chén cháo loãng mới chạy đi.

Bầu trời rất âm trầm, gió bắc quét tới thật lạnh, ông già chèo thuyền lải nhải hồi lâu với Lý Thanh Vân, nói nếu cầu phao bên cạnh sửa xong, mình cũng thất nghiệp. Chính phủ làm một cái phà nhỏ vậy, tuy rằng một năm không kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng ít ra cho mình cái nghề, nếu như không có nghề này, dưỡng lão đều là vấn đề.

Ông già chèo thuyền biết Công ty Đầu tư Du lịch của Lý Thanh Vân đang sửa cầu phao, cho nên mới lải nhải với hắn.

Lý Thanh Vân cười nói: “Ông à, ông cứ yên tâm, chờ ông mất việc, công ty của cháu mời ông. Có rất nhiều công việc nhẹ nhàng, chỉ sợ ông chê nhàm chán thôi.”

“Không có không có, ông già đây mệt mỏi cả đời, tuổi già có thể hưởng thụ phúc vài năm là giấc mộng lớn nhất cả đời ông. Phúc Oa, chúng ta đều là người cùng quê, cháu không được lừa ông đấy.” Ông già chèo thuyền kích động nói.

“Ha ha, sao có thể chứ. Chờ qua Tết, công ty cháu có nhiều chỗ thiếu người.” Lý Thanh Vân an ủi ông già chèo thuyền xong, đã cầm bình nước khoáng trong tay xuống thuyền.

Thật ra phà kiếm được không ít, tuy rằng người ở thôn gần đây qua sông lên thuyền không thu tiền mặt, nhưng trong chi phí nộp lên hàng năm đã thêm cả phí qua sông, trước kia là mười tệ mỗi người một nam, gần đây đã tăng lên hai mươi tệ. Cho dù ngươi có ngồi thuyền hay không, hoặc là ngồi bao nhiêu lần, đều là giá này.

Còn khách du lịch bên ngoài hoặc là ông già chèo thuyền thấy là người lạ mặt thì sẽ thu tiền, một lần hai tệ, khi về cũng thu hai tệ. Những tiền này là do Ủy ban thị trấn phái người thu, nhưng tiền thu được dùng ở đâu thì không ai biết.

Do đó khi Công ty Đầu tư Du lịch của Lý Thanh Vân sửa cầu phao, Ủy ban thị trấn không đồng ý, phái người tới kiểm tra vài lần, nói này không hợp quy cách, nói kia không hợp thủ tục. Cuối cùng bên trên có người truyền lời xuống, lúc này mới không tình nguyện rời đi, bịt mũi nhịn.

Những người này đương nhiên không phải trưởng trấn Ngô phái xuống, trước mắt bí thư trong trấn đang đắc ý, rất nhiều chuyện đều do hắn khống chế. Trưởng trấn Ngô vốn còn có thể chống lại hắn, nhưng nghe nói trong nhà trưởng trấn Ngô có chuyện, chỗ dựa vững chắc bị đổ, điều này khiến cho Bí thư Đường của Ủy ban thị trấn cực kỳ hưng phấn, rất nhiều chuyện không dám làm đều làm không kiêng nể gì, khiến cho các thôn oán thán.

Khi Lý Thanh Vân đi đến lều lớn của anh họ, thấy có vài người đứng ở ngoài, một người trung niên trong đó đeo kính ăn mặc kiểu người trong thành đang phun nước miếng chào hàng lọ trong tay.

“… Đây chính là ‘Nấm vương dinh dưỡng số hai’ do công ty bọn tôi nghiên cứu phát triển ra, là bản thăng cấp của ‘Dinh dưỡng số một’. Đừng thấy lọ này chỉ có 500ml, nhưng nó có thể pha vào mười thùng nước, sau khi dùng bình phun lên, có thể quét sạch sẽ bệnh hại nấm cho cả lều lớn. Giá cũng không đắt, chỉ 998 tệ một lọ, bạn mua không thiệt, không lỗ, hôm nay bạn mua một lọ ‘Dinh dưỡng số hai’, ngày mai bạn có thể thu được tiền của một ngàn lọ dinh dưỡng số hai, mười ngàn lọ dinh dưỡng số hai.”

Lý Thanh Vân nghe vậy ngẩn ra, trông quen vậy trời, hình như trước kia từng nghe thấy ở đâu đó. Gì mà nấm vương dinh dưỡng số hai, nghe rất giống lừa người.

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.