Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất ngờ ở đồng cỏ Ngũ Sắc

Tiểu thuyết gốc · 5753 chữ

Đoàn người Hắc Nguyệt Giáo kéo chiếc kiệu của Thánh Nữ bay trên không trung qua bầu trời Thành Hắc Phong,khiến dân chúng ở đây đều ngước mặt nhìn và xôn xao bàn tán một lúc

-A là Kiệu của Thánh Nữ đó!

-Thánh Nữ đã về Thành rồi a!Thánh Nữ rời Thành khi nào vậy a?

-Ôi, ngày nào không có người trong giáo phái bay qua bay lại trên bầu trời có gì lạ chứ,lo buôn bán đi kìa!

-Tập trung vào việc của các người đi, không khéo quân tuần tra Thành tống cổ các ngươi vào nhà lao về tội dám bàn tán sau lưng Thánh Nữ đó...

-Mẹ ơi lớn lên con muốn vào Hắc Nguyệt Giáo!

-Hừ...vào đó rồi khó gả đi lắm nha con...

-Sao vậy ạ?

-Đừng hỏi nữa...

Trong thị phố ngoài dân thường,quân tuần tra của Hắc Nguyệt Giáo còn có các tu nhân,tán tiên của môn phái khác ,nhưng xem ra họ cũng giống như dân ở đây đi lại tự do và không gây chuyện,Hắc Phong Thành không bài xích ai,nhưng nếu có người làm loạn ắt sẽ bị Hắc Nguyệt Giáo trừ khử không nương tay.

Trong kiệu Nguyệt Y Thần ngồi đỡ Cố Chánh Phương đang tựa đầu vào vai nàng,đây là nam nhân đầu tiên và duy nhất được ngồi vào chiếc kiệu của Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo.

-Hừ nếu không phải vì ngươi luôn tận tâm bảo vệ ta thì đừng hòng ngồi ở đây nhé...Dương Thiên Hạo yêu quý ngươi như vậy,nếu ngươi có chuyện gì thì ông ta sẽ đến Hắc Phong Đỉnh gây chuyện ,lúc đó tên tiểu tử kia sẽ bị liên lụy...nè nè...đừng có mà chết vội nhé!

Tuyết Tuyền Hộ Pháp cũng ngự trên Xà Trượng dìu Nguyệt Y Tiên bay theo phía sau chiếc kiệu,thấy Nguyệt Y Thần cư xử khác biệt với Cố Chánh Phương,bà ta rất đỗi ngạc nhiên hỏi

-Giao Giao tại sao Thánh Nữ lại quan tâm đến tên tiểu tử kia như vậy,còn cho phép Hắn ngồi chung kiệu?

Nguyệt Y Tiên mệt mỏi đáp

-Suy nghĩ của Y Y tỷ ta không hiểu đâu,nhưng có thể là Cố Chánh Phương đã nhiều lần cứu tỷ ấy,nên tỷ muốn đáp trả lại ,cứu Hắn để không dây dưa.

Biểu cảm mặt của Tuyết Tuyền Hộ Pháp có vẻ như không tin,Bà ta vẫn còn đầy sự nghi ngờ khó hiểu

-Trả ơn ư?chẳng giống chút nào...tuy Hắc Nguyệt Giáo không có môn quy cấm tiếp xúc Nam nhân, như hành động này đã vượt quá giới hạn nam nữ riêng biệt rồi...A...phải chăng?Hừ...vẫn còn trẻ lắm để nghĩ đến chuyện này...Thánh Nữ sẽ làm cho Giáo Chủ tức giận thôi...

Nguyệt Y Tiên im lặng suy nghĩ

-"Đệ tử của Dương Thiên Hạo kẻ chết người bị thương,bản thân của Hắn cũng tung tích không rõ...nhiệm vụ ám hại Dương Thiên Hạo miễn cưỡng xem như hoàn thành, không biết Chủ Nhân có trách phạt ta không?Huyết Ma Độc trong người của mình sắp hết hạn phong ấn nếu như Chủ Nhân không hoá giải Ta sẽ chết rất thảm...còn tên A Khương kia thật giảo hoạt,nhân lúc hỗn loạn đã bỏ trốn mất biệt..."

Kiệu bay đến một khu rừng thưa cách chân Hắc Phong Sơn khoảng năm dặm thì bị phục kích,hàng trăm con Quỷ Thi xuất hiện tấn công vào bọn người của Hắc Nguyệt Giáo,một trận hỗn chiến nổ ra,Quỷ Thi kia chỉ là bọn quỷ cấp thấp dễ bị đánh hạ nhưng bọn chúng không ngừng chui lên từ mặt đất, con này bị tiêu diệt thì con khác lại trồi lên thay thế,phía Hắc Nguyệt Giáo cũng bị tổn thất nhiều đệ tử.Tuyết Tuyền Hộ Pháp vận công phát linh tức

-Yaaa...bọn quỷ thi này ... xuống địa ngục đi...

-Uỳnh,ùynh...

Tuyết Tuyền Hộ Pháp quả không hổ danh là người trấn giữ Hắc Nguyệt Giáo,linh lực mạnh bạo của bà ta đã làm nổ tung hết bọn quỷ thi kia,khói bụi bay mịt mù,nhưng Tuyết Tuyền Hộ Pháp không ngờ rằng trong số những quỷ thi đó có trà trộn mấy con quỷ thi chứa độc chú,chẳng những bà ta ,đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo mà ngay cả Nguyệt Y Tiên cũng bị trúng chú,vì độc chú đó thuộc chú thuật bậc cao nên chẳng ai phát hiện ra.Nguyệt Y Thần trong kiệu lên tiếng

-Tuyết Tuyền Hộ Pháp đã xảy ra chuyện gì?

-Dạ bẩm Thánh Nữ có mai phục,nhưng đã bị Ta tiêu diệt rồi,các đệ tử đều bị thương,e rằng khó tiếp tục lên đường.

Nguyệt Y Thần ngẫm nghĩ cảm thấy lạ

-"Kỳ lạ tại sao ở Hắc Phong Thành lại xuất hiện quỷ thi?kẻ nào muốn ám hại ta chứ?bọn Kim Sa Môn gan to mấy cũng không dám làm càn ở đây..."

Nàng nhìn sang Cố Chánh Phương đang tỏ ra khó chịu thì quyết định

-Vậy thì nghỉ ngơi ở đây dưỡng thương qua đêm ,sáng mai chờ cứu viện đến chúng ta sẽ về Bổn Giáo.

-Dạ ,tuân lệnh .

...Về phần của Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên bọn họ cũng đến được Hắc Phong Thành...

Lý Tự Nhiên mệt lả người thả Lâm Ngạn Hữu trôi xuống lưng mình khiến cho Hắn ngã nằm xuống đất

-Sư Tôn...ta hết sức rồi a...ôi cái tay tôi...

Dương Thiên Hạo bước vào trong một căn nhà hoang quan sát một chút rồi quay sang nói với Lý Tự Nhiên lúc này cũng đang ngồi bẹp xuống đất thở hỗn hển.

-Đêm nay chúng ta sẽ nghĩ chân ở đây,Ta phát truyền âm cho các đệ tử tập trung về .

Lý Tự Nhiên lấy tay áo quệt mồ hôi trên trán của mình nói

-Sư Tôn ở thị phố không thiếu nhà trọ,khách đếm,cớ sao Người lại chọn cái căn nhà hoang tồi tàn thế này để nghỉ ngơi ạ...đệ tử vừa mệt vừa đói, người không thể hào phóng một chút bồi dưỡng cho đệ tử cơm nóng chăn êm sao?

Dương Thiên Hạo đỡ Lâm Ngạn Hữu lên ngồi xếp bằng sau Hắn vừa độ linh lực vừa nói

-Vì nghĩ rằng đường đến Hắc Phong Đỉnh không gặp nhiều chuyện như vậy,nên ta không mang theo nhiều ngân quan lộ phí...cần phải tiết kiệm để trở lại Trường Bạch Tiên...ngươi đi ra ngoài tìm thức ăn đi...Lâm Ngạn Hữu cả ngày cũng chẳng ăn gì rồi...

Lý Tự Nhiên mở to mắt há hốc mồm nhìn Dương Thiên Hạo

-Sư Sư Tôn... người có thiên vị quá không...ta vừa cõng Hắn lại vừa kiếm thức ăn cho Hắn ư?

Dương Thiên Hạo liếc mắt nhìn xéo Lý Tự Nhiên một cái khiến cho Hắn hồn phi phách lạc

-Vậy ngươi đến truyền linh lực trị thương cho Hắn ,ta ra ngoài tìm thức ăn.

-Ớ...đệ đệ tử nào có bản lĩnh đó...đệ tử đi ngay...

-"Hic...chỉ giỏi ăn hiếp ta...ta cũng bị thương mà...gấu cào một đường trên vai đây này...hừ... "

Vì để cho Dương Thiên Hạo không phát hiện ra mình đã dụng Cộng Sinh thuật lên người của Y,nên Lý Tự Nhiên cố gắng chịu đựng vết thương bị gấu cào ở vai ,cố nhịn đau mà cõng Lâm Ngạn Hữu trên suốt chặng đường.

Khi Lý Tự Nhiên rời đi rồi Dương Thiên Hạo mới đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Hắn,Y suy nghĩ

-"Tại sao vai của Hắn lại có vệt máu?lẽ nào cũng bị thương giống Ta?Tên nhóc này còn chuyện gì giấu Ta sao?"

Căn nhà hoang nơi dừng chân của Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo nằm ngoài thị phố gần cánh rừng thưa,cho nên Lý Tự Nhiên đã vào rừng để săn thú nhỏ,trong lúc đi săn Hắn cảm nhận ra có kẻ dụng chú Triệu Quỷ Thi,lần theo ma tức và chướng khí Lý Tự Nhiên đã phát hiện ra nơi thi triển chú thuật.

-Giữa rừng núi hoang vu thế này,kẻ nào lại thi triển chú Triệu Quỷ Thi vậy a?

Khi Hắn đến gần thì không còn ai ở đó ,chỉ còn một đạo linh lực giữ trận yếu ớt sắp cạn kiệt.Lý Tự Nhiên chăm chú quan sát Trận pháp

-Kẻ này để lại đạo linh lực giữa Trận để rời khỏi vị trí chủ chốt phát linh lực thi triển, năng lực này chỉ có thể là cao thủ giỏi về Chú Thuật linh đan phải đạt cấp Hoàng Kim trở lên ,chú thuật này cấp thấp quỷ thi triệu đến cũng chỉ là những thi thể lân cận không xa quá hai dặm ...Hắn ắt là chỉ vừa rời khỏi trận pháp...

Lý Tự Nhiên vừa nghĩ đến kẻ dụng chú ở gần đây thì một bóng đen đã lao đến tấn công Hắn.

-Yaaa...

-Xí hụt...bà mợ ngươi dám đánh lén ông hả?

Cả hai dùng quyền cước đánh nhau một lúc thì tên kia bị Lý Tự Nhiên đá văng vào gốc cây

-Bốp!

-Á!A Nhiên?

Vừa định tống thêm cho tên này một cước thì Lý Tự Nhiên nghe tiếng của A Khương nên dừng lại ngay.Hắn ngỡ ngàng nhìn kẻ tấn công mình

-A Khương?

A Khương ho sặc sụa ,chầm chậm đứng lên

-A Nhiên tại sao ngươi lại ở đây?Sư Tôn đâu rồi?

Lý Tự Nhiên hạ đầu mài trong lòng nhiều nghi vấn

-"Cái tên tay sai của Ngạo Thế là ngươi đã ở đây bày trò có đúng không?nhưng sao có thể...linh đan của Hắn chỉ ở cấp Đồng Kim, không thể nào thi triển được trận Triệu Quỷ Thi...lẽ nào tên Ngạo Thế đã xuất hiện ở đây?"

A Khương tay ôm ngực mặt nhăn nhó liếc trộm nhìn Lý Tự Nhiên,Hắn nhớ lại khoảnh khắc ở rừng Châu Mộc nhận được mật âm của Ngạo Thế.

-"A Khương sau khi vào thành Hắc Phong tìm đến khu rừng dưới chân Hắc Phong Sơn điểm đạo bùa mà ta đã yểm vào tay ngươi vào trận pháp,chỉ cần khiến cho Cố Chánh Phương hít phải Độc Chú những kẻ còn lại không cần quan tâm."

A Khương nghe chỉ lệnh mà mặt biến sắc đi theo sau nhóm đồng môn bỏ chạy khỏi Rừng Châu Mộc,khi đến Kim Sa Môn Hắn không ngờ bị tách khỏi Cố Chánh Phương ở ngoại vi Ngọc Hà .Cho đến khi cùng A Minh và vài đồng môn đi vào thành Hắc Phong mới nhìn thấy kiệu của Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo bay qua bầu trời,Hắn nghi vấn không biết Cố Chánh Phương đang ở đâu liền nói với A Minh.

-Tam sư huynh ,đó là kiệu của Thánh Nữ Nguyệt Y Thần có khi nào Đại sư huynh cũng đang đi cùng bọn họ không?

A Minh do dự nói

-Đại sư huynh đã từng nói , Sư Tôn sẽ gặp chúng ta ở cổng thành Hắc Phong,huynh ấy sẽ không theo bọn người của Hắc Nguyệt Giáo về Hắc Phong Đỉnh đâu.

-Sư huynh,Huynh ấy tuân lệnh của Sư Tôn phải luôn bảo vệ cho Nguyệt Y Thần,Huynh ấy sẽ theo sát Ả ta ,có khi nào Huynh ấy theo Ả về thẳng Hắc Phong Đỉnh không?Chúng ta không thể để Đại sư huynh một mình ở Tà Giáo được.

A Minh lại nghĩ khác đi

-Nếu huynh ấy bình an sao không truyền tin cho chúng ta?lẽ nào...

-Huynh ấy đã bị thương rồi? Vậy nên chúng ta nhanh đến Hắc Phong Đỉnh hỏi Nguyệt Y Thần về Đại sư huynh...

-Nhưng không thể tự ý lên Hắc Phong Đỉnh được,chúng ta là tiểu bối chưa đủ tư cách để đi bái phỏng Hắc Giáo Chủ,cần phải chờ Sư Tôn .

A Khương sợ lỡ mất cơ hội nếu còn không nhanh chân đuổi theo thì Cố Chánh Phương sẽ theo Nguyệt Y Thần về Hắc Phong Đỉnh,nhiệm vụ thất bại Hắn sẽ bị Ngạo Thế trừ khử.

-Hay là để đệ bám theo dò xét,xem Đại sư huynh có đang đi cùng với Nguyệt Y Thần không rồi sẽ quyết định sau.

A Minh nghĩ một lúc cảm thấy có lý nên đồng ý

-Được ,nhưng đệ phải cẩn thận tránh bị phát hiện,chúng ta đang ở trên đất của Tà Giáo,cần hết mực cẩn trọng,đi nhanh về nhanh.

-Dạ!

A Khương vội chạy đi,ra khỏi tầm mắt của A Minh thì sử dụng thuật dịch chuyển thần tốc đuổi theo sau đám người của Hắc Nguyệt Giáo, không ngờ lại nhanh hơn cả những nô tỳ kéo kiệu Thánh Nữ,đi trước họ một bước.Đến khu rừng Hắn liền thi triển linh lực theo sự truyền dạy của Ngạo Thế,đưa đạo bùa mà Hắn ta yểm lên người mình bắn ra ngoài.Đạo bùa kia sau khi xuất khỏi người của A Khương liền bay đến Trận pháp đã được vẽ ra ẩn sau kết giới che mắt, như một mồi lửa chất dẫn,chẳng mấy chốc đã khiến Trận Quỷ Thi khởi động.A Khương bấy giờ mới lộ rõ linh lực của linh đan cấp Bạch Kim.

-Hừm...Chủ Nhân quả là lợi hại vừa giúp ta thăng cấp linh đan trong thời gian nhanh chóng lại vừa che giấu linh tức thật của ta ...A Nhiên rồi ta sẽ vượt xa ngươi ...

A Khương đứng giữ trận pháp một lúc chờ cho bọn người của Hắc Nguyệt Giáo bị trúng Độc Chú thì sẽ điểm linh lực phá chú Triệu Quỷ Thi,nhưng chưa kịp thu trận thì nghe tiếng bước chân tìm đến,Hắn liền ẩn nấp, thấy có kẻ xuất hiện quan sát Trận Đồ,Hắn lo sợ ra tay diệt khẩu, không ngờ người đến lại là Lý Tự Nhiên.

Lý Tự Nhiên lên tiếng dò xét nói

-A Khương ngươi ở đây làm gì,còn những người khác đâu?

A Khương bình tĩnh đáp

-Ta và A Minh sư huynh đã lạc mất Cố sư huynh ở đồng cỏ ngoại vi Ngọc Hà vì bọn Kim Sa Môn tập kích.Khi đến thành Hắc Phong thì nhìn thấy kiệu của Thánh Nữ Nguyệt Y Thần bay qua nên A Minh sư huynh phái ta bám theo sau bọn họ xem Đại sư huynh có đi cùng không...đến khu rừng này thì mất dấu bọn họ rồi,ta đang tìm đường ra khỏi đây,lại trông thấy ma chướng phát ra nên tò mò tìm hiểu... không ngờ gặp ngươi ở đây Bày trận!

Lý Tự Nhiên há hốc mồm,tam quan lẫn lộn khi nghe A Khương nói

-"Bà mợ ngươi tiểu Ác nhân ,ông đây vừa phát hiện ra ngươi bày trò mờ ám thì ngươi cắn ngược đổ tội cho ta ư?"

-A Khương ngươi bị điên sao,ăn nói hàm hồ như vậy,ta tuân lệnh của Sư Tôn đi tìm thức ăn,vừa phát hiện ra có kẻ dụng thuật Triệu Quỷ Thi cho nên đến gần quan sát,ngươi tập kích sau lưng ta còn đổ tội lên người ta ư?

A Khương liền chuyển sang chuyện khác để cho Lý Tự Nhiên không nghi ngờ Hắn

-Sư Tôn sao? người đã đến Hắc Phong Thành rồi ư?

Lý Tự Nhiên chưa kịp phản ứng thì một dãi lụa đỏ đánh đến khiến cho Hắn và A Khương phải dạt ra hai bên né tránh,Lý Tự Nhiên liền tung chưởng đáp trả thì A Khương lên tiếng

-Hắc Nguyệt Giáo!

Kẻ đến chính là một nữ nô của Nguyệt Y Thần,ả nói

-Hừ...thì ra là hai ngươi ở đây giở trò ám muội,khiến cho các tỷ muội Bổn Giáo bị thương...Tuyết Tuyền Hộ Pháp có lệnh nếu tìm được kẻ thi chú giết không tha...yaa...

Lý Tự Nhiên hạ đầu mài gương mặt lộ vẻ ngơ ngác

-Ê cô nương có gì từ từ nói...bọn ta chỉ vừa đến đây không phải kẻ dụng chú Triệu Quỷ Thi...

Mặc cho Lý Tự Nhiên phân bua ,ả này vẫn tấn công đánh vào hắn,điên tiết Lý Tự Nhiên đáp trả không nương tay đánh văng ả nữ nô ,Ả ta nghiêng ngả đứng lên bắn một đạo linh quang lên trời.

-Hừ...hai ngươi chờ đó...

-Uỳnh!

A Khương há hốc mồm nói

-A Nhiên,ả bắn pháo hiệu của Hắc Nguyệt Giáo đấy!chạy mau nếu bọn họ kéo đến ta và ngươi không đủ mạng để chết đâu.

-Hừ...ngươi tưởng chỉ có mình ả biết bắn pháo hiệu hả,ta cũng bắn nè...

Nói xong Lý Tự Nhiên điểm một chú truyền âm gửi về cho Dương Thiên Hạo.

-"Sư Tôn cứu đệ tử hu hu hu...Hắc Nguyệt Giáo sắp "làm thịt " ta rồi..."

Tin vừa gửi đi thì Tuyết Tuyền Hộ Pháp cùng mấy ả nô tỳ của Hắc Nguyệt Giáo chạy đến.

-Tuyết Hộ Pháp...là bọn chúng đã thi chú ám hại chúng ta...ặc...

Tuyết Tuyền xuất hiện thì trận pháp kia cũng biến mất vì linh lực giữ trận đã tan,với tính nóng hơn lửa bà ta liền dùng Xà Trượng phun độc vào Lý Tự Nhiên,A Khương nhanh chân nấp sau lưng Hắn trốn tránh.

-Tiểu tử thúi chết đi...

-Á ...Sư Tôn cứu ta...

Một trận linh tức ập đến khiến Tuyết Tuyền lui vài bước,đám nữ nô cũng ngã khụy,linh tức quạt bay những tia nọc độc sang một bên,độc bắn vào gốc cây,thớ đất liền sôi lên sùng sục ăn mòn mọi thứ.

Tuyết Tuyền Hộ Pháp nhận biết có cao thủ đến liền nói

-Kẻ đến là ai?

Lý Tự Nhiên theo phản xạ đưa hai tay che mặt,khi không cảm nhận được nỗi đau nào chạm đến mình thì Hắn chầm chậm bỏ tay ra nhìn.Hắn thấy một bóng dáng xanh xanh cao lớn đang đứng che chở phía trước thì vui mừng cất tiếng

-Sư Tôn!

Dương Thiên Hạo ở căn nhà hoang đã hội ngộ với A Minh,Nhậm Nhã,Tiểu Liên và vài đệ tử khác.

-Chỉ còn lại các ngươi thôi sao?

-Dạ ,bọn người của Kim Sa Môn ra tay rất tàn độc muốn truy cùng đuổi tận các đệ tử của Linh Quang Điện chúng ta, nhiều sư đệ muội đã bị họ giết hại rồi chỉ còn lại các đồ nhi thôi.

Dương Thiên Hạo nét mặt âm trầm

-"Dù cho bọn họ chỉ là nhân vật phổ thông mặc định nhưng trong hệ thống truyện họ vẫn là một sinh mạng,nếu không đòi lại sự công bằng cho bọn họ,Ta thật hổ thẹn là một Trưởng Lão cai quản Điện."

-Mối thù này Ta sẽ tính với Tăng Viễn.

Nhậm Nhã nói

-Sư Tôn,khi ở đồng cỏ ngoại thành Đại sư huynh đã cùng Nguyệt Y Thần ở lại chiến đấu với bọn người của Kim Sa Môn, không biết khi Sư Tôn cứu Nhị sư huynh có trông thấy Đại sư huynh hay không?

A Minh nhanh miệng nói

-Sư Tôn,khi đệ tử đến cổng thành Hắc Phong đã nhìn thấy kiệu của Thánh Nữ Nguyệt Y Thần bay qua,đệ tử nghi ngờ Đại sư huynh đã đi cùng Ả đến Hắc Phong Đỉnh,vì để chứng thực xem có như suy đoán không,đệ tử đã phái A Khương sư đệ bám theo bọn người của Hắc Nguyệt Giáo điều tra.

Nghe đến tên A Khương,Dương Thiên Hạo đã nổi lên nghi ngờ

-"Hừ tên tiểu tử nội gián này vẫn còn sống sao? như vậy ắt hẳn Hắn đang sắp giăng bẫy nữa rồi..."

-Ta chỉ gặp Lâm Ngạn Hữu không nhìn thấy tỷ muội của Nguyệt Y Thần và Cố Chánh Phương...Ta nghĩ Cố Chánh Phương đã theo Nguyệt Y Thần về Hắc Phong Đỉnh vì Ta đã ra lệnh cho nó phải theo sát bảo vệ cho Nguyệt Y Thần.

A Minh lúng túng nói

-Ơ vậy chúng ta nên nhanh đến Hắc Nguyệt Giáo , không nên để Đại sư huynh một mình ở hang hùm .

Tiểu Liên cười khẩy nói

-Hang hùm ư?Muội thấy giống hang Hồ Ly Tinh thì đúng hơn,bọn họ đều là nữ nhân quái dị âm thịnh dương suy...

Dương Thiên Hạo đằng giọng

-Hừm!ăn nói dung tục.

-Ơ...

Tiểu Liên cúi mặt ngượng ngùng.

Dương Thiên Hạo nói

-Nhị sư huynh của các ngươi bị nội thương rất nặng,tuy ta đã độ linh lực giúp Hắn điều trị nhưng cần phải uống thuốc tịnh dưỡng một thời gian, không thể để Hắn di chuyển động vết thương.Chuyện đến Hắc Nguyệt Giáo ta sẽ đi với Lý Tự Nhiên,các ngươi ở lại đây chăm sóc cho Lâm Ngạn Hữu.

-Dạ,tuân lệnh Sư Tôn.

Lúc này thì thiên lý truyền âm của Lý Tự Nhiên bay đến,vừa nhận được Dương Thiên Hạo đã lo lắng không yên vội dịch chuyển thần tốc đến khu rừng ,kịp cứu Hắn một mạng.

Lý Tự Nhiên hồ hở nói

-Sư Tôn có kẻ lập trận Triệu Quỷ Thi ám hại đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo khi ta đến đây cũng vừa hội ngộ với A Khương sư đệ,Vị Hộ Pháp này không biết từ đâu xuất hiện vừa thấy bọn ta là ra tay muốn giết hại.

Tuyết Tuyền nhìn thấy Dương Thiên Hạo trong lòng có chút e ngại ,bà ta nói

-Dương Thiên Hạo ngươi quản đệ tử thật giỏi,dám lén lút trong rừng bày trận ám hại Hắc Nguyệt Giáo ta.

Dương Thiên Hạo mặt không biến sắc nói

-Chính mắt của ngươi nhìn thấy Hắn khai triển trận sao?

-Ngươi nói đi!

-Dạ dạ nô tỳ không nhìn thấy tận mắt,nhưng thấy bọn họ đứng gần đấy.

Dương Thiên Hạo nói

-Vị Hộ Pháp này ,bà thật nóng vội,chưa tìm hiểu cớ sự đã quy tội cho kẻ khác rồi,Dương Mỗ đã từng giao ước với Hắc Giáo Chủ là sẽ đưa Thánh Nữ của các ngươi về Hắc Phong Đỉnh an toàn,trên đường vì chuyện này mà đệ tử của ta đã hi sinh không ít, nếu như muốn giết hại các ngươi thì Dương Mỗ đây đã làm từ lâu không đợi đến bây giờ.

Tuyết Tuyền ngẫm một hồi cảm thấy rất hợp lý

-"Nếu muốn giết đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo thì Hắn đã trực tiếp ra tay, không cần phải cho đệ tử bày trận rắc rối như vậy,Ta đã lỗ mãn rồi..."

Tuyết Tuyền là một người cố chấp biết bản thân đã sai nhưng vẫn không nhận ,bà ta nhìn sang Lý Tự Nhiên và A Khương nói

-Hừ vậy hai ngươi giải thích sao về sự có mặt mờ ám ở đây hả?

Lý Tự Nhiên nói

-Ta đang đi tìm thức ăn ...

A Khương thì lúng túng nói

-Ta ta...nghi ngờ các ngươi đã bắt giữ Đại sư huynh Cố Chánh Phương nên bám theo sau dò thám...vừa đến đây đã bị Ả này tấn công.

Dương Thiên Hạo nói

-Chuyện kẻ nào bày trận ám hại các ngươi ta không quan tâm đến,nhưng Đệ tử của ta có thật là đang đi cùng với Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo không?

Tuyết Tuyền thu mọi phòng thủ ,ôn tồn nói

-Vị Cố thiếu hiệp đó đã bị thương bất tỉnh,nên Thánh Nữ bọn ta đưa Hắn cùng về Bổn Phái ,giữa đường thì bị bọn quỷ thi tập kích,theo lệnh của Thánh Nữ chúng ta sẽ nghỉ qua đêm ở rừng này chờ chi viện.Về việc kẻ bày trận ám hại đệ tử Hắc Nguyệt Giáo,Ta sẽ điều tra thêm,tạm thời tin hai ngươi vô tội...nhưng người của Hắc Nguyệt Giáo ân oán phân minh,có thù ắt báo,nếu tra ra là hai tên đệ tử của Dương Trưởng Lão đây đã làm,Ta sẽ không nể mặt ...

-Tùy ngươi, Dương Mỗ muốn gặp vị đệ tử của ta,làm phiền Vị Hộ Pháp đây dẫn đường.

-Hừm...bên này...

Dương Thiên Hạo đi theo sự chỉ dẫn của Tuyết Tuyền không lâu sau thì gặp Cố Chánh Phương nằm trên dãi lụa trãi trên đất,Nguyệt Y Thần ngồi bên cạnh nhắm mắt dưỡng thương,xung quanh có các đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo canh chừng.Tuyết Tuyền lên tiếng

-Thánh Nữ,có Dương Trưởng Lão đến.

Nguyệt Y Thần mở mắt ra thì nhìn thấy Lý Tự Nhiên đi bên cạnh Dương Thiên Hạo,ánh mắt của nàng sáng bừng,môi đã khẽ mỉm cười.

-Dương Trưởng Lão!

-Nguyệt cô nương!

Lý Tự Nhiên chạy đến bên Cố Chánh Phương xem xét

-Sư Tôn,đúng là Đại sư huynh...

Nguyệt Y Thần đứng lên án trước mặt của Lý Tự Nhiên

-Hừ...tên ăn mày ngươi vẫn còn sống hả?

Lý Tự Nhiên lấy tay gạt cô nàng qua một bên cho Dương Thiên Hạo tiếp cận Cố Chánh Phương.

-Tránh ra!thật phiền phức...

-Ngươi,ngươi...ở đây đến khi nào tới lượt ngươi lên tiếng hả?

Dương Thiên Hạo vội bắt mạch cho Cố Chánh Phương thì lo lắng vừa độ linh lực vừa nói

-Hắn bị nội thương khá nặng,linh lực ta rót cho Hắn chỉ tạm thời giữ mạng,phải nhanh chóng tìm thảo dược trị nội thương để chữa trị cho Hắn.

Nguyệt Y Tiên đưa mắt nhìn A Khương ,cả hai đang dò xét đối phương

-"Đúng là Ả chưa chết,Chủ Nhân vẫn còn muốn lợi dụng Ả ư?"

-"Tên tiểu tặc tử này vẫn chưa chết ,Hắn xuất hiện ở đây phải chăng là đang thực thi nhiệm vụ của Chủ Nhân,chuyện ám hại Dương Thiên Hạo ở rừng Châu Mộc đã thất bại, tại sao Chủ Nhân vẫn chưa giết Hắn đi,đến đây là để giám sát ta hay muốn thủ tiêu ta?"

Lý Tự Nhiên đã nhìn thấy ánh mắt bất ổn của bọn họ,Hắn nghĩ

-"Hai cái tên gián điệp này,đang trao đổi thông tin à,liếc qua cũng đủ hiểu chuyện quỷ thi ám hại Nguyệt Y Thần là do các ngươi bày ra rồi,hừ vì muốn tìm ra Ngạo Thế nên phải dựa vào bọn chúng ,nếu không ta đã ra tay tiêu diệt hai mối hoạ này rồi , không biết tên Dạ Vương kia đang lên kế hoạch gì,có thật là Hắn biết hành tung của tên Ngạo Thế không?Tình tiết Lâm Ngạn Hữu đến Hắc Phong Đỉnh đổi thành Cố Chánh Phương rồi,cái hệ thống vẫn không xuất hiện xử lý là sao nhỉ?Có khi nào nó lại bị cải biên rồi không?Hic tác phẩm của ta thành của người khác rồi...nếu không cứu Cố Chánh Phương e là vai thứ chính này chuyển sang cho người khác mất,Tiểu Nam Thần của ta."

Nguyệt Y Thần nói

-Ở dưới chân núi Hắc Phong có một khu đồi cỏ Ngũ Sắc,ở đây có Ngọc Linh Chi sinh sống là một thảo dược trị nội thương vô cùng tốt, nếu như cho Hắn ăn Ngọc Linh Chi nội thương sẽ hồi phục nửa phần.

Tuyết Tuyền nói

-Ngọc Linh Chi là Tiên Thảo có linh tính,bọn chúng di chuyển rất nhanh,rất khó hái được,cả ta cũng không thể đuổi kịp chúng,nếu các ngươi có kinh công xuất thần nhập hóa,có thể hái được...

Lý Tự Nhiên nhăn mặt há hốc mồm

-Hả cả bà với linh đan cấp cận Hoàng Kim mà cũng không thể đuổi kịp sao?

-"Cái thứ thảo dược này mình dựa vào đặc tính của Nhân Sâm mà vẽ ra, không ngờ giờ lại gây khó cho tình tiết truyện này a."

Dương Thiên Hạo nói

-Lý Tự Nhiên theo ta...chúng ta sẽ đi hái thảo dược xin nhờ Tuyết Tuyền Hộ Pháp và Nguyệt cô nương đây xem chừng đệ tử của ta.

Nguyệt Y Thần lúng túng nói

-Ta ta cũng đi...các ngươi sao thạo đường bằng ta chứ,đi không đúng đường sẽ mất thêm thời gian...

Tuyết Tuyền khó hiểu nhìn Nguyệt Y Thần

-"Đúng là vị thiếu nữ này đã phải lòng Cố Chánh Phương rồi..."

-Dương Trưởng Lão an tâm ta sẽ trông chừng bọn họ...Thánh Nữ cẩn thận...

-Ừm...

Lý Tự Nhiên nhếch mép khịt mũi

-Chúng ta tự biết đường không...

Dương Thiên Hạo lên tiếng ngắt lời

-Im!

Lý Tự Nhiên giật bấn ngậm miệng

-Dạ!

Thế là cả ba rời đi,Nguyệt Y Thần đi phía trước còn hai Sư đồ đi phía sau,Dương Thiên Hạo nói

-Để cô ấy đi theo xem như giữ một lá bùa hộ thân mới mong Tuyết Tuyền Hộ Pháp không dám rời mắt khỏi đệ tử của ta,Cố Chánh Phương đang bị thương nặng ,hai tên gián điệp kia không biết sẽ giở trò gì, không đưa Nguyệt Y Thần theo làm con tin thì làm sao an lòng.

Lý Tự Nhiên tròn miệng

-Ồ,Sư Tôn suy nghĩ thật thấu đáo...nhưng ta đang thắc mắc về Trận pháp Triệu Quỷ Thi trong rừng,tuy là một trận pháp bậc thấp nhưng linh lực thi triển lại rất cao...đoán chừng không phải do A Khương bày trận...thật không thể đoán được ý đồ của kẻ ám hại đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo.

Dương Thiên Hạo nhăn ấn đường suy nghĩ

-"Nếu đây là âm mưu của tên Ngạo Thế thì không nên suy nghĩ theo hướng thông thường,phải có ẩn ý nào trong việc tập kích đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo,lẽ nào..."

- Liên quan đến A Khương thì chỉ có Ngạo Thế,Ta nghĩ mục tiêu tấn công của chúng không phải đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo hay Cố Chánh Phương,vì theo ngươi nói kẻ thi triển trận có linh lực cao thì sẽ không Triệu Quỷ Thi cấp thấp để ám hại bọn họ,có thể hành động này là dò xét thực lực hoặc làm bước đệm cho mục đích khác.

Lý Tự Nhiên chưng hửng khó hiểu gãi gãi đầu

-Bước bước đệm cho kế hoạch khách hả? là gì chứ?

Nguyệt Y Thần dừng lại quay sang nói

-Tiểu tử ăn mày không đi cho nhanh,hai ngươi không muốn cứu Cố Chánh Phương hay sao?

-Hừ...cô mới ăn mày đấy ,gọi tên của ta là cô ăn cơm không ngon hả?Thánh Nữ Điên.

-Ngươi!

-Nguyệt cô nương đã đến chưa?

-Ơ...đi qua mô đất phía trước là đến ...hứ...nhanh chân lên ăn mày than đen...

-Gì gì hả?Than đen...đen chỗ nào hả?đây là làn da mật ong nâu nâu,Châu Mỹ Latinh nha,Ả Điên xấu xí kia...

-Ngươi xấu ấy!

Dương Thiên Hạo lên tiếng

-Đủ rồi...có phải đó là đồng cỏ Ngũ Sắc?

Cả hai im bặt nhìn về phía trước khoảng trăm bước chân,một cánh đồng cỏ rộng khoảng một dặm hiện ra,cỏ chỉ cao ngang gối ,lá cỏ có đủ năm màu sắc, trông rất đẹp,Nguyệt Y Thần nói

-Đồng cỏ này là nơi trú ngụ của Ngọc Linh Chi,vài năm trước ta có theo Sư Tôn đến đây hái chúng,đã thấy qua một lần,chúng có hình dạng như một đứa trẻ đội chiếc lá vàng óng ánh,thân có đủ tứ chi đều là rễ cây màu tím nhạt, không mắt mũi nhưng lại có miệng kêu oe oe,lúc bị Sư Tôn của ta nhổ lên khỏi đất thì nó biến thành một nhách Linh Chi trắng mịn như ngọc.Nhưng nếu làm chúng hoảng sợ thì chúng sẽ tự ẩn vào đất thành bùn nuôi dưỡng hạt giống đến bảy năm sau mới trồi mầm lên tiếp tục phát triển,vì thế không nên để bọn chúng ẩn vào đất đào lên cũng vô ích.

Lý Tự Nhiên nhìn đông ngó tây một lúc thì thấy có ánh vàng lấp lánh giữa đám cỏ Ngũ Sắc

-Đấy có phải là nó không?

-Đúng rồi là nó đấy,yaa...

Nguyệt Y Thần nhanh tay tung dãi lụa đánh đến ,động tác nhanh như gió thổi nhưng lại làm động những lá cỏ ,khiến cho Ngọc Linh Chi biến mất.Dương Thiên Hạo chỉ kịp thốt lên một tiếng vẫn không kịp cản

-Đừng!

Lý Tự Nhiên chu mỏ xổ cho một tràn trách móc

-Cái Ả này,ngươi không nghe Sư Tôn của ta bảo đừng hay sao?võ công mèo ba chân mà còn dám thể hiện...theo phá đám sao hả?

Nguyệt Y Thần đỏ mặt

-Ta ta...ngươi giỏi hơn ta sao hả?ngươi giỏi như vậy thì đi bắt nó đi...

Nguyệt Y Thần cả giận tống cho Lý Tự Nhiên một chưởng vào lưng,khiến Hắn bay văng vào giữa đồng cỏ.Hắn theo đà cũng chụp ngay cái dãi lụa trên vai áo của Nguyệt Y Thần mà kéo theo cô nàng ,cả hai ngã ra đất.

-Bốp!

-Úi ya...

-Á...tiểu tử thúi này!

Đám Ngọc Linh Chi bị động vội nấp hết trong đất ,Dương Thiên Hạo giận dữ bảo cả hai đứng yên không được cử động

-Im lặng,đừng di chuyển...hai ngươi sẽ làm tất cả Ngọc Linh Chi ở đây biến mất đấy!

Cả hai đứng lên nhưng không dám di chuyển,Nguyệt Y Thần bất ngờ vả cho Lý Tự Nhiên một bạt tai rồi đắc ý hất mặt thách thức vì biết rằng Hắn sẽ không dám cãi lệnh Sư Tôn.

-Bốp!

-Ưm!

-Hứ!

Lý Tự Nhiên ôm mặt trừng mắt nghiến răng nghiến lợi.

-"Con ả xấu xa dám lợi dụng tình thế mà đánh ông hả?Ta sẽ bảo Lâm Ngạn Hữu không đến gần cô ,cho cô ế tới già,grừ..."

Dương Thiên Hạo đợi một lúc thì cũng có một Ngọc Linh Chi phát ra ánh sáng,với tốc độ dịch chuyển xuất thần ,Y đã nhổ được Ngọc Linh Chi đó lên.Nhưng khoảnh đất xung quanh chỗ Y đứng bổng dưng sụp xuống,Y chỉ kịp quăng Ngọc Linh Chi cho Lý Tự Nhiên

-Uỳnh!

-Lý Tự Nhiên bắt lấy!

-Sư Tôn!

Lý Tự Nhiên chụp được Ngọc Linh Chi ngó lại thì một góc đồng cỏ đã bị sụp xuống lộ ra một hố sâu đen ngòm.Hắn thất thần chạy đến kêu gọi

-Sư Tôn người sao rồi, Sư Tôn người ở đâu?

Hố sâu hun hút chỉ có khói bụi còn bay vất vưởng không có tiếng động nào,Dương Thiên Hạo đã bị rơi vào hố mất tích.Lý Tự Nhiên vội đưa Ngọc Linh Chi cho Nguyệt Y Thần

-Ngươi cầm lấy đem về cứu Sư huynh của ta,hãy báo tin cho Tam sư huynh của ta là A Minh đang ở trong nhà hoang gần thị phố ,cẩn thận với Nguyệt Y Tiên và A Khương đừng để bọn chúng đến gần Đại sư huynh của ta.

Nguyệt Y Thần cầm lấy thảo dược ngỡ ngàng

-Ta ta là nô tỳ của ngươi sao hả?

-Ta nhờ cậy ,sẽ báo đáp,đi!

Nói xong Hắn cũng nhảy xuống hố trước sự kinh ngạc của Nguyệt Y Thần.

-Á...Tiểu tử ăn mày...ngươi điên rồi hả,tiểu tử,tiểu tử...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.