Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạ Vương Tăng Vỹ

Tiểu thuyết gốc · 6578 chữ

Dương Thiên Hạo rơi xuống vực tối ,liền phát linh tức cản lực rơi,một lúc lâu mới có thể tiếp đất.Vừa đặt chân xuống Y đã phát hiện ra một ngách nhỏ vừa đủ cho một người lách mình đi qua,nơi đó phát ra ánh sáng vàng lấp lánh,Y nghĩ.

-Nơi kia có ánh kim phát sáng ,lẽ nào là nơi có Ngọc Linh Chi cư trú?

-Aaaaaa...Sư ư ư ư ư...Tôn.nnnnn...

Dương Thiên Hạo chưa kịp bước đi thì đã nghe trên đầu tiếng của Lý Tự Nhiên vang vọng xuống,Y đứng yên nghe ngóng tiếng gió dao động liền canh đúng thời gian đưa hai tay ra đón lấy.

-Bịch!

-Á...Ý...Sư Tôn?

Dương Thiên Hạo có linh đan đạt cấp Cận Đại Hoàng Kim, sức mạnh dẻo dai cộng thêm thân thể cứng cỏi bắp thịt săn chắc,đừng nói là Lý Tự Nhiên dù có là tảng đá trăm cân rơi xuống Y cũng đỡ được như thường.

Lý Tự Nhiên đưa mắt nhìn Dương Thiên Hạo,Hắn ngỡ ngàng vì ánh mắt của Y nhìn Hắn vô cùng dịu dàng,ấm áp làm cho trái tim của Hắn đập mạnh lỗi nhịp

-"Đại Nam Thần...nhìn ở góc độ này thật là đẹp...ta đang mơ ư?"

Ánh mắt của Dương Thiên Hạo từ dịu dàng bổng dưng có chút ánh tím ,con ngươi khẽ co rút,đầu mài hạ thấp,từ cảm thấy dịu dàng chuyển sang sát khí.Lý Tự Nhiên vừa hiểu ra tình hình thì đã bị Dương Thiên Hạo ném qua một bên.

-Cút!

-Bộp!

-Ui!

Hắn đau đớn đứng lên xoa xoa mông nói

-Úi ya,sao Sư Tôn lại thô lỗ như vậy hả?đau chết ta rồi!

-Hừ còn dám nói,Ai bảo ngươi nhảy xuống đây,nếu không có ta đỡ lại,có phải ngươi đã gãy xương mà chết không hả?

-Sư Tôn tại vì Người rơi xuống đây,làm cho ta hoảng loạn ,cấp bách đã đưa Ngọc Linh Chi cho Nguyệt Y Thần rồi nhảy xuống để tìm Sư Tôn...lúc đó ta không nghĩ được gì nhiều,nhưng mà Sư Tôn và ta cùng chung một thuyền,nếu Sư Tôn gặp bất trắc ,ai đưa ta về thế giới thực?Ngạo Thế và tên Hoàng Gia Ma Tộc kia sẽ "làm thịt" ta .

Dương Thiên Hạo thở hắt ra một cái rồi cười khẩy

-Hừ,hoá ra là ngươi chỉ sợ không ai bảo vệ ngươi!

-Ý ý của ta không phải thế,ý ...

Dương Thiên Hạo đưa tay bịt miệng của Lý Tự Nhiên lại ,Y khe khẽ nói

-Im nào!ở đây bị dội tiếng ngươi sẽ làm cho bọn Ngọc Linh Chi bên đó chạy mất...đi theo ta...

Lý Tự Nhiên gật gật đầu mắt chớp chớp,rồi ngoan ngoãn đi theo sau Dương Thiên Hạo,cả hai lách nhẹ qua khe hở,nơi phát ra ánh sáng vàng.Khác với hố sâu bên kia một màu đen ngòm thì ở bên này sáng tựa ban ngày ,một hang động rộng lớn ẩn sâu bên dưới đồi cỏ Ngũ Sắc là nơi của Ngọc Linh Chi trú ẩn.Có cây đã đủ tứ chi đứng đội lá vàng ống ánh như châu báu ,san sát trên những phiến đá, có cây chỉ có hai chi,lá trên đầu vẫn còn màu tím ngắt,có cây lá xen lẫn vàng và tím,trên trần động cũng mọc ra những Ngọc Linh Chi vừa nhú mầm .Lý Tự Nhiên há hốc mồm chỉ chỉ tay về một phía ra hiệu cho Dương Thiên Hạo nhìn sang,một cây Ngọc Linh Chi toàn thân màu trắng phích phát ra tiên khí lấp lánh khiến cho Dương Thiên Hạo kinh ngạc.

-Đó đó là...

-Ngọc Linh Chi ngàn năm...công dụng trị bách bệnh và thăng cấp bậc linh đan...do ta vẽ ra trong phác thảo,chưa đưa vào tình tiết truyện nào cả.

Dương Thiên Hạo liền dịch chuyển thần tốc nhổ nhanh cây Ngọc Linh Chi đó lên, thay vì nó la oé một tiếng như những cây khác thì lần này nó hét lên tiếng Á rõ to,khiến cho tất cả Ngọc Linh Chi ở đây biến mất vào trong đất,hang động trở nên tối mờ,do Ngọc Linh Chi trên tay của Dương Thiên Hạo vẫn còn phát sáng nên cả hai vẫn nhìn thấy nhau.

Hệ thống truyện của Dương Thiên Hạo xuất hiện

-Téng téng... chúc mừng bạn nhận được vật phẩm quý là Ngọc Linh Chi ngàn năm,nếu ăn vào sẽ thăng cấp linh đan lên Đại Hoàng Kim.

Dương Thiên Hạo nhìn Ngọc Linh Chi do dự một chút rồi kéo tay Lý Tự Nhiên qua sát bên mình

-Ngươi phải thăng cấp linh đan thì ta mới có thể đưa ngươi đến Vô Ưu Tự,há miệng ra.

Lý Tự Nhiên kinh ngạc ấp úng nói

-Sư Sư Tôn cho ta ăn Ngọc Linh Chi sao?Với võ công thượng thừa như Sư Tôn thăng cấp linh đan quan trọng hơn ta,mới mong đấu lại tên Ngạo Thế kia,ta thiên về bùa chú,linh lực không cần quá cao siêu ...á...ưm...

Dương Thiên Hạo thô lỗ bóp miệng của Lý Tự Nhiên cho há ra trong khi Hắn vẫn còn đang huyên thuyên,Y nhét Ngọc Linh Chi vào ,bảo

-Nhai cho mau!

Ngọc Linh Chi vừa chạm vào miệng của Lý Tự Nhiên đã tự chui tọt vào họng biến thành luồng chân khí mạnh bạo,chạy quanh cơ thể của Hắn.

-Á...trong người của ta nóng quá ...Sư Tôn...

Dương Thiên Hạo lùi xa nói

-Ngồi xuống vận công phát linh tức...

Nghe theo ,Lý Tự Nhiên vội ngồi xuống vận công khống chế luồng chân khí cho tụ lại một chỗ rồi phát linh tức.

-Yaaa...

-Uỳnh!

Linh tức làm rung chuyển cả hang động đẩy Dương Thiên Hạo trượt vào vách động.

-Hừm,thăng cấp linh đan Bạch Kim lại mạnh bạo như vậy,đúng là khác người!

Lý Tự Nhiên hớn hở nhảy cởn lên chạy đến bên cạnh Dương Thiên Hạo nói

-Sư Tôn, Sư Tôn...ta thăng cấp linh đan rồi...ha ha ha...

Hệ thống truyện của Lý Tự Nhiên xuất hiện

-Téng téng...chúc mừng bạn thăng cấp linh đan lên Cận Hoàng Kim,sức mạnh cộng 100,kinh công đạt cấp độ cao,linh lực cộng 100,tặng vật phẩm Bùa che chở cấp trung.

Thấy Hắn vui như một đứa trẻ ,trong lòng của Dương Thiên Hạo bổng dưng vui theo lạ thường, bất ngờ cười với Hắn.Nụ cười của Mỹ Nam đẹp đến mức làm cho Lý Tự Nhiên ngẩn ngơ ra một lúc

-"Y ,Y cười với mình sao?"

-"Đúng là trẻ con mà,xem Hắn vui như trúng giải xổ số độc đắc ấy !"

-Sư Tôn người cười thật đẹp!

Nghe xong câu này Dương Thiên Hạo đanh mặt lại,trở giọng khó ở như trở bánh tráng.

-Đây không phải là lúc tán chuyện ,đi khỏi đây để còn về Trường Bạch Tiên kịp lúc.

Dương Thiên Hạo lạnh lùng quay lưng để lại một khoảng không gian băng giá ập vào người của Lý Tự Nhiên,Hắn chu mỏ nói thầm

-"Sát Thủ vẫn là Tổng Tài Sát Thủ,ngươi cười lâu một chút sẽ chết sao hả?làm cho ta cụt hứng à...".

Về phía Nguyệt Y Thần khi tiếp nhận Ngọc Linh Chi vội chạy về chỗ của Cố Chánh Phương nhanh chóng cho Hắn ăn thảo dược,quả nhiên công hiệu,Cố Chánh Phương hồi phục nội thương mở mắt ra tỉnh lại và nhìn thấy Nguyệt Y Thần bên cạnh.

-Nguyệt cô nương,là cô cứu ta sao?

-Không thấy ta đang ở bên cạnh ngươi hay sao còn hỏi...Tuy nhiên thảo dược này không phải là ta hái,chính là Dương Thiên Hạo đã hái nó để cứu ngươi.

Cố Chánh Phương ngồi bật dậy

-Cô nương nói sao?Là Sư Tôn đã hái thuốc cứu ta sao?Vậy Người đâu rồi?

-Hừ...ông ta và tên Lý Tự Nhiên kia đã rơi xuống vực sâu ở đồi cỏ Ngũ Sắc rồi...Tên tiểu tử thúi còn nhờ ta liên hệ với A Minh sư huynh của Hắn đến để chăm sóc cho ngươi đó...bản thân mình còn lo chưa xong đã lo lắng cho người khác đúng là bao đồng mà...

Cố Chánh Phương nghiêng ngả đứng lên

-Ta phải đến đồi cỏ Ngũ Sắc xem xét tình hình của Sư Tôn...

Nguyệt Y Thần cười khẩy nói

-Ngươi tưởng Dương Thiên Hạo là ai hả?hố sâu đó có thể làm khó được ông ta sao?Ngươi nên lo cho bản thân mình thì hơn vì trời sáng là Ta sẽ lên Hắc Phong Đỉnh về lại Bổn Giáo, không ai bảo vệ cho ngươi đâu...ta đã sai người đến căn nhà hoang ở ngoại vi thị phố báo tin,cái đám sư đệ muội của ngươi chắc đang trên đường đến đây đó.

-Sư Tôn của ta không có gì truyền đạt với cô nương nữa sao?

-Không!

Nàng nói xong thì ngồi xuống vận khí điều tức dưỡng linh lực,Cố Chánh Phương cúi mặt ngẫm một hồi

-"Sư Tôn tài giỏi như vậy chắc chắn sẽ sớm quay lại đây,ta sẽ ở đây chờ Người...nhưng còn nàng ấy..."

Y đưa mắt lặng nhìn Nguyệt Y Thần đang ngồi cách đó một khoảng,vẻ mặt của Y ưu tư như có lời muốn nói,nhưng nghẹn lại trong cổ họng,bức bối không thể giải ,nên cũng ngồi xuống tịnh tâm dưỡng thần.

-Đa tạ Nguyệt cô nương!

A Khương nhìn thấy Cố Chánh Phương tỉnh lại cũng rất đỗi kinh ngạc,nhưng Hắn không thể tiếp cận Y vì có Nguyệt Y Thần ở cạnh bên,xung quanh lại có các nữ nô bảo vệ,Hắn không dám manh động chỉ quan sát.

-"Tại sao Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên vẫn chưa quay lại?Đã xảy ra chuyện gì ở đồi cỏ Ngũ Sắc chứ?Chủ Nhân nói một khi Trận Quỷ Thi khai triển thì Hắc Phong Đỉnh sẽ có trận đại loạn,bảo mình giữ mạng về lại Trường Bạch Tiên...làm cách nào để tách khỏi bọn họ mà không bị nghi ngờ chứ?Còn Ả Nguyệt Y Tiên này có thật là con cờ chủ đạo tiêu diệt Hắc Nguyệt Nương không?"

Nguyệt Y Tiên cũng không thể rời mắt khỏi A Khương,Ả đang bất an trong lòng vì khi Nguyệt Y Thần và Dương Thiên Hạo vừa rời khỏi thì Ả nhận được mật lệnh truyền âm của Ngạo Thế

-"Nguyệt Y Tiên khi về đến Hắc Phong Đỉnh hãy tiếp cận với Hắc Nguyệt Nương hạ độc bà ấy,nếu như ngươi không nghe theo mệnh lệnh của ta thì Huyết Ma Độc trong người của ngươi sẽ bộc phát,lúc đó đừng nói là lục phủ ngũ tạng mà cả ba hồn chín phách cũng tan biến,mãi mãi không siêu sinh."

-Hạ độc Sư Tôn sao?tiếp cận bà ấy còn khó khăn nói chi đến hạ độc,ta phải làm gì đây?Cái tên A Khương này chắc chắn là đang theo đốc thúc ta làm nhiệm vụ đây mà,Huyết Ma Độc không phải loại độc bình thường dù có chạy lên trời ta cũng không thoát khỏi sự khống chế của Chủ Nhân...ta sao lại có kết cục bi thảm như vậy chứ?Chỉ vì ganh tị với Y Y tỷ,muốn mau thăng cấp linh đan mà nhận Ngạo Thế làm Chủ ,đúng là tự chuốc lấy mầm hoạ...

Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên ở đồi cỏ Ngũ Sắc ngự kiếm bay ra khỏi vực sâu và đi về chỗ của Cố Chánh Phương,lúc này trời đã sáng ,quân tiếp viện của Hắc Nguyệt Giáo từ Hắc Phong Sơn đã có mặt và đưa Nguyệt Y Thần về .Khi cô nàng vừa cúi đầu ngồi vào kiệu đã nghe tiếng của Lý Tự Nhiên líu lo phía xa.

-Đại sư huynh, đệ và Sư Tôn về rồi đây!

Cố Chánh Phương hồ hởi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng

-Sư Tôn!

Nguyệt Y Thần cũng vui ra mặt

-"Hắn đúng là không sao rồi!"

Ánh mắt thiếu nữ không giấu được tâm ý ,khiến cho Tuyết Tuyền Hộ Pháp nhìn thấy mà thở dài

-Người ta vui,ngươi cũng vui là sao hả? không giữ được ý tứ gì cả mà!

Nhìn thấy ánh mắt của Cố Chánh Phương,Lý Tự Nhiên không bất ngờ gì

-"Y quả nhiên là rất yêu quý Sư Tôn mình,chả trách tại sao khi trúng Huyễn Tâm Chú,Y lại tỏ ra sợ hãi với Dương Thiên Hạo...Tiểu Nam Thần này thêm vài năm nữa sẽ trở thành một Đại cao thủ nổi danh khắp thiên hạ...nhan sắc thăng hạng so với Dương Thiên Hạo chẳng còn kém bao nhiêu...hi hi...Ớ...quên quên mất...Cố Chánh Phương là đối thủ của mình cơ mà...Y thăng hạng là mạng của mình cũng bị đe doạ a...hic...khổ thân ta sao lại bị chọn làm nhân vật phản diện thế này..."

Dương Thiên Hạo cầm tay của Cố Chánh Phương bắt mạch

-Tốt!nội thương của con đã hồi phục rồi...Ngọc Linh Chi đúng là tiên thảo...

-Đồ nhi đa tạ Sư Tôn cứu mạng...

-Ừm...

Nguyệt Y Thần đi đến sát bên cạnh Lý Tự Nhiên bất ngờ lên tiếng khiến cho Hắn giật bấn người nhảy dựng

-Ngươi ganh tị ư?

-Á, má ơi!...trời ơi là trời làm gì vậy hả?

-Hừ...ta thấy ánh mắt của ngươi nhìn hai người bọn họ rất là mờ ám...sao hả đang ganh tị với Cố Chánh Phương vì được Sư Tôn yêu mến ư?

-Đúng là xàm xí...Sư Tôn của ta đối với đệ tử nào cũng như vậy thôi...Cố sư huynh là đệ tử đích truyền Người lo cho Đại sư huynh là chuyện hiển nhiên ...ganh tị cái gì chứ...

-Ha ha ha...còn dám nói là không ganh tị...khi ở Trần Gia thôn hay ở đồi cỏ Ngũ Sắc ta đều thấy Dương Thiên Hạo luôn dùng ánh mắt lạnh lùng nhất nhìn ngươi, thẳng tay đánh ngươi nhưng với Cố Chánh Phương thì khác ,ông ta luôn ôn hoàn với Hắn.

-Cái Ả xấu xa này đang chơi trò ly gián hả?

-Ngươi xấu ấy...

Nguyệt Y Thần dùng tay đẩy vào ngực của Lý Tự Nhiên,Hắn ghị lại hất tay của cô nàng ra

-Dám động thủ với ta hả,lần trước trên đồi cỏ còn tát cho ta một cái...lần này ta đáp trả đây...

Dương Thiên Hạo nhìn sang thì thấy Lý Tự Nhiên với Nguyệt Y Thần động tay động chân,trong lòng có chút nổi lửa

-"Cái tên tiểu tử này lại giở thói trêu ghẹo ong bướm...hừ...sao Ta cảm thấy chướng mắt thế này.?"

-Lý Tự Nhiên!qua đây!

Nghe tiếng của Dương Thiên Hạo gọi mình ,Lý Tự Nhiên điếng cả hồn vội chạy sang

-Sư Tôn!

Cố Chánh Phương ném ánh mắt khó chịu nhìn Hắn,càng làm cho Hắn ngơ ngác

-"Nhìn,nhìn gì mà đáng sợ thế?"

Lúc này đám người của A Minh,Nhậm Nhã cũng đến

-Sư Tôn,Đại sư huynh!

Dương Thiên Hạo nói

-Ta bảo ngươi ở lại nhà hoang bảo vệ cho Lâm Ngạn Hữu,sao lại chạy đến đây?

A Minh ấp úng nói

-Dạ là người của Hắc Nguyệt Giáo nói Sư Tôn và Lý sư đệ đã bị rơi xuống vực sâu, không còn ai bảo vệ cho Đại sư huynh nên đệ tử đã bảo Tiểu Liên và hai vị sư đệ ở lại chăm sóc cho Lâm sư huynh, đệ tử cùng Nhậm Nhã sư muội đến đây xem sự tình thật giả...xin Sư Tôn thứ tội...

Dương Thiên Hạo nhìn sang Nguyệt Y Thần,cô nàng liền chỉ tay vào Lý Tự Nhiên

-Là là Hắn nhờ cậy ta...

Lý Tự Nhiên liền biện minh,ánh mắt liếc nhanh nhìn A Khương

-Đệ tử lo lắng cho Đại sư huynh không được bảo vệ tốt,cho nên mới nhờ cậy Ả ta báo cho A Minh sư huynh đến,dù sao người cùng nhà vẫn an tâm hơn.

Dương Thiên Hạo hiểu ý cũng không nói nhiều,ra lệnh cho các đệ tử về lại căn nhà hoang chờ đợi còn Y và Lý Tự Nhiên sẽ đến Hắc Nguyệt Giáo bái phỏng Hắc Nguyệt Nương.

-Ta lên Hắc Phong Đỉnh kết thúc giao ước với Hắc Giáo Chủ,các ngươi ở lại chờ ta .

Cố Chánh Phương thắc mắc hỏi

-Sư Tôn một mình người đi vào Tà Giáo đệ tử thật không an tâm,huống hồ Người còn dẫn theo Lý sư đệ,Hắn chỉ vừa nhập môn ...

Dương Thiên Hạo nhìn Cố Chánh Phương ngẫm một hồi

-"Tên tiểu tử này vẫn chưa nhận ra Lý Tự Nhiên đã thăng cấp linh đan sao?xem ra Ta phải rèn luyện cho Hắn nhiều hơn mới yên tâm mà giao phó vị trí Chủ Điện Linh Quang..."

-Ta dẫn Hắn theo không phải vì linh lực thấp kém của Hắn,vì ở Cấm Địa Trường Bạch Sơn ,Hắn đã đắc tội với Hắc Giáo Chủ ,lần này đưa Hắn đi tạ lỗi với bà ấy.Con ở lại luyện tâm pháp dưỡng thần dưỡng khí để nhanh hồi phục linh lực,đường về Trường Bạch Tiên không biết có còn cản trở gì?Lúc đó con phải phát huy chức trách của Đại Sư huynh rồi!

Cố Chánh Phương thi lễ nói

-Đệ tử đã hiểu,Sư Tôn bảo trọng.

Lý Tự Nhiên thì nghĩ khác

-"Nghe qua có vẻ như là Y đang ganh tị với ta à nha,hay lưu luyến cái Ả Thánh Nữ Điên kia nhỉ?Hệ thống đã mặc định Huynh là nam thứ chính thì chức vị Tông Chủ Chấp Chưởng Môn Phái Trường Bạch Tiên đã nằm sẵn trong tay Huynh rồi,xin đừng manh động mà phá nát nguyên tác của ta nha!"

Nhậm Nhã chợt mỉm cười thở nhẹ ra

-"Huynh ấy không thể theo Sư Tôn đến Hắc Nguyệt Giáo rồi..."

Nguyệt Y Thần vén màn che ở kiệu ngoái đầu nhìn Lý Tự Nhiên với ánh mắt gian manh

-"Tiểu tử thối,lên Hắc Phong Đỉnh ta cho ngươi nếm mùi đau khổ...ha ha ha..."

-Tuyết Tuyền Hộ Pháp chúng ta đi!

-Dạ,tuân lệnh!

Cố Chánh Phương đưa mắt nhìn theo kiệu của Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo từ từ bay lên cao cho đến khi khuất vào cây rừng trên đồi núi phía xa.

-"Ta sẽ còn gặp lại nàng phải không?"

Nhậm Nhã lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Cố Chánh Phương

-Đại sư huynh chúng ta đi ,Sư Tôn sẽ trở về nhanh thôi.

Cố Chánh Phương gật đầu khẽ nói

-Ừm,đi thôi!

...Ở Ngọn Ngũ Sơn thuộc cụm núi Vô Ưu...

Một con Dã Lang Xám đang lê lết tấm thân đẫm máu đầy thương tích cố gắng trườn qua hốc đá để chui vào bên trong một hang động,ánh mắt của nó ánh lên màu xanh lá rất kỳ quái,nó thở dồn dập,luồn lách qua nhiều đường mòn,cuối cùng nó đi đến một nhánh hang động rộng lớn,nơi đây có một kết giới bao quanh trận đồ hình tròn với những nét vẽ bằng linh quang xanh lá,ở giữa trận pháp là một thân nam nhân mặc y phục xám ,chính là Dạ Vương Tăng Vỹ.Con Dạ Lang Xám phóng xuyên qua kết giới nhập thể vào Tăng Vỹ,Hắn mở mắt ra đã phun một búng máu,máu bắn vào trận đồ khiến cho kết giới bị phá.

-Hước...ụa...khốn kiếp sao lại có một tên Hoàng Gia Ma Tộc ở bên cạnh Ngạo Thế chứ?

Hắn liên tục ối máu xem chừng đã bị thương khá nặng,Hắn nhanh chóng điều tiết linh lực tự chữa nội thương.

-"Hừ...chỉ còn vài ngày là đến Đại Hội Hoa Đăng nếu không kịp cản trở tên Ngạo Thế thì con Cuồng Long Hắc Đế kia sẽ bị đánh thức..."

Thì ra giữa Ngạo Thế và Dạ Vương có một liên kết không thể phá vỡ từ khi Hắn bái Ngạo Thế làm Sư Tôn.

Mười năm trước chính là khi Hắn bị thương nặng thoi thóp nằm trên đất nắm lấy cổ chân của Ngạo Thế cầu xin cứu mạng.

-Xin ...ngươi...cứu...

Ngạo Thế nhoẻn miệng cười ,trong ánh mắt chứa nhiều sự toan tính,Hắn dùng mũi giày mà nâng cằm của Tăng Vỹ lên,nói

-Cứu sống ngươi không khó...nhưng ngươi phải bái ta làm Sư Tôn,cả đời này chỉ sử dụng võ công của ta truyền dạy...thế nào?

Tăng Vỹ không muốn chết,ý chí sinh tồn trong Hắn nổi dậy mạnh mẽ,bỏ mặc sỉ diện Môn Phái vội đồng ý mà không biết rằng sẽ có chuyện kinh khủng nào sắp xảy đến với mình .

-Đồng ý,hước ..đồng... ý...

Ngạo Thế phất tay một cái đã phát ra luồng linh lực lật cho Tăng Vỹ từ nằm nghiêng thành quỳ sập ,hai tay Hắn vô lực xuôi theo thân,mặt úp trên đất ,Ngạo Thế ép Tăng Vỹ vào tư thế quỳ lạy trong khi Hắn hoàn toàn mất đi sức chống cự,thật đúng là cái dáng quỳ bái Sư không ra thể thống gì.

-Hành lễ đi đã...

-Sư ...Tôn...ư...

-Tốt tốt ha ha ha...

Hệ thống truyện của Ngạo Thế xuất hiện

-Téng téng...xin chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ Nhận Đồ Đệ ,linh lực tăng 100,tặng vật phẩm Huyết Ma Độc cấp thấp.

Huyết Ma Độc chỉ có người thuộc dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc mới có thể sử dụng được vì nó có sẵn trong huyết mạch dòng dõi Ma Tôn,tùy theo tu di mà Huyết Ma Độc phát huy độc tính cao hay thấp.Tác dụng của Huyết Ma Độc chính là dùng để dày vò tâm thức của kẻ trúng độc,khiến người bị hạ độc đau đớn tột cùng,cho đến khi nổ tung cả thể xác lẫn hồn phách, tan biến vào hư không.Vì Ngạo Thế đã từ bỏ Cốt Quỷ đổi thành Nửa Tiên nửa Yêu nên không thể luyện Huyết Ma Độc chỉ có hoàn thành nhiệm vụ chính bản mới có thể được tuyệt kỹ này.

Có được Huyết Ma Độc,Ngạo Thế không chằn chừ mà hạ ngay vào người của Tăng Vỹ,sau đó mới đưa Hắn về nơi hoang động mà chữa trị.

Ngạo Thế có được mấy lần trùng sinh do trước khi cải tiến trò chơi,Hắn đã được hệ thống truyện cũ tặng sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính bản,nay đem ra sử dụng lên người của Tăng Vỹ cho Hắn thoát khỏi nhân vật mặc định của hệ thống trở thành nhân vật do mình quản lý.Vì vậy những hành động của Dạ Vương sau này nằm ngoài sự dự đoán của Lý Tự Nhiên.

Nhưng điều mà Ngạo Thế không thể ngờ chính là sự thông minh tài giỏi của Tăng Vỹ,chỉ dựa vào vài giọt Huyết Ma Độc của Ngạo Thế mà Tăng Vỹ có thể thâm nhập ngược lại vào tâm thức của Hắn.Chuyện này Ngạo Thế sớm đã phát hiện ra,Hắn rất tức giận nhưng lại không ra tay giết Tăng Vỹ mà bày ra một kế khiến cho Tăng Vỹ ân hận ,dày vò cả đời.

-Giỏi lắm tiểu tử... không hổ danh là đệ tử đích truyền của Ngạo Thế ta...Ngươi là nhân vật thông minh ngoài sức tưởng tượng của ta,tư chất hơn cả Lý Tự Nhiên...hừm nếu Ta không dạy cho ngươi một bài học nhớ đời thì ngươi sẽ quên mất thân phận của mình rồi...

Năm ấy Tăng Vỹ đã mười bảy tuổi,tròn năm năm theo học Tà Đạo của Ngạo Thế,linh đan đạt cấp Hoàng Kim chuẩn bị cho cuộc thi Đấu Linh Đại Phái vào năm sau.Nhưng Cha của Hắn vị Tông Chủ của Kim Sa Môn là Tăng Nhất Chính tên húy Tăng Ngụy đã có nghi ngờ về linh lực phát ra của con trai mình

-Thật kỳ lạ linh tức phát ra của Vỹ nhi có điều bất thường...Kiếm Phong xuất ra không mang linh khí thanh tẩy...Nó giấu Ta luyện Tà thuật hay sao?

Hôm đó Ngạo Thế gọi Tăng Vỹ ra ngoài

-Sư Tôn!

-Ừm...tuy ta đã truyền cho ngươi cách che dấu ma khí của linh tức nhưng xem ra Phi Phong Kiếm của ngươi đánh không thể có linh khí thanh tẩy,nếu là cao thủ sẽ nhận ra điều này.Ngươi sắp đến Vô Ưu Tự để tham dự Đấu Linh Đại Phái, ở đây toàn là cao thủ võ lâm,các bậc tiền bối có ngộ tính thâm sâu sẽ nhận ra ngươi đã luyện Tà thuật,điều này sẽ bất lợi cho ngươi và Kim Sa Môn.

Tăng Vỹ chợt nhớ đến ánh mắt của Cha mình khi thấy Hắn luyện kiếm ở hậu sơn Kim Sa Môn.

-"Cha đã nhận ra sao?"

-Sư Tôn hôm nay bảo đồ nhi đến gặp mặt phải chăng Người muốn chỉ bảo cho Tăng Vỹ cách tạo ra linh khí cho Phi Phong Trận?

Ngạo Thế mỉm cười

-Thông minh,ta đã tìm ra nguyên do vì sao linh lực của ngươi phát ra không mang được linh khí thanh tẩy,bởi vì luồng Tiên Mạch trong người của ngươi bị Tà khí nội công của ta truyền vào cứu mạng ngươi năm ấy áp chế.Để triệt tiêu khối tà khí này,ngươi phải hấp thụ một khối tà khí mạnh mẽ hơn .

Tăng Vỹ nghi ngờ suy nghĩ

-"Dùng tà khí mạnh bạo hơn để triệt tiêu tà khí trong người của ta sao?Nghe thật là vô lý,làm như vậy có khác nào tự hủy hoại nội công của mình, không khéo lại gây hại cho bản thân."

Ngạo Thế mỉm cười vì Hắn đoán được tâm ý của Tăng Vỹ đang nghĩ gì

-Ngươi đừng sợ,Sư Tôn sẽ không để cho ngươi gặp chuyện bất trắc gì đâu...Ở U Minh Nhai bây giờ đang xuất hiện đội binh Ma Tộc do Quỷ cấp Đại là Dạ Lang Vương cai quản,nếu như ngươi có thể tiêu diệt Hắn hút lấy Ma Đan của Hắn vào người,tà khí cấp cao của Ma Đan sẽ triệt tiêu khối tà khí của ta,sau đó ngươi ép Ma đan ra ngoài thì mọi chuyện sẽ ổn.Sư Tôn sẽ hỗ trợ ngươi đánh với Dạ Lang Vương,trận chiến này sẽ giúp cho ngươi có khả năng đột phá linh đan lên cấp Cận Đại Hoàng Kim.

Tăng Vỹ đảo mắt suy nghĩ

-"Hút Ma đan,phải rồi trước đây ta cũng đã từng dùng ma đan của đám quỷ quái cấp thấp để luyện linh lực..."

-Vậy đồ nhi xin nghe theo sự chỉ bảo của Sư Tôn.

...Giới tuyến U Minh Nhai...

Dạ Lang Vương là người thuộc tông chi Quỷ Tướng Dạ Lang ở Ma Vực,Hắn là Quái cấp Đại nhưng vì lập nhiều công lao giữ vững giới tuyến cả trăm năm qua ,cho nên Bá Dực Thanh Chi đã giúp Hắn thoát Cốt Yêu luyện Cốt Quỷ trở thành Quỷ cấp Đại ma lực cường hãn, khả năng chiến đấu ngang tầm một Tu Nhân có cấp bậc linh đan Đại Hoàng Kim,so với Ngạo Thế thì Hắn chẳng ra gì không đáng để mắt , nhưng với linh lực hiện tại của Tăng Vỹ thì Hắn cao hơn hai bậc,Tăng Vỹ muốn đánh hạ Dạ Lang Vương thật là một chuyện không thể nào xảy ra.

-Uỳnh!

Dạ Lang Vương đang ngồi trên ghế chủ toạ ở trong một Biệt viện nằm giữa cánh rừng U Minh ,thưởng thức bữa tiệc linh đình,thì nghe tiếng nổ vang trời.Quỷ binh vội chạy vào báo tin,trên mặt Hắn còn lộ vẻ hoảng hốt

-Bẩm Tướng Quân bên ngoài đột nhiên xuất hiện một tên Tu Nhân tự xưng là Tăng Vỹ đến để gặp Tướng Quân.

Dạ Lang Vương hai mắt đằng đằng sát khí,Hắn tức giận ném bình rượu trong tay vào cột nhà khiến cho đám nữ quỷ đang múa hát hoảng loạn cúi đầu dạt ra một bên.

-Grừ...

-Xoảng!

-Á!hic hic...

-Lý nào là vậy?Dạ Lang Vương ta chưa đánh vào Trung Nguyên đã là từ bi với bọn chúng lắm rồi...giờ còn dám tìm đến đây ư?Yaaa...

-Rầm!

Hắn đưa chân đạp bay chiếc bàn rượu trước mặt,dịch chuyển thần tốc ra khỏi Biệt viện.Bên ngoài Tăng Vỹ dùng võ công và chú thuật của Ngạo Thế dạy cho đánh hạ một lúc hơn hai trăm tên quỷ binh canh gác,toàn là những quỷ binh cấp trung ma lực cường hãn,vậy mà lại bị thế đánh mạnh bạo của Tăng Vỹ đánh chết không toàn thây,oán hồn bay lên bị kéo về Địa Ngục tiếng gào rú kinh hồn bạt vía,làm cho những quỷ binh còn lại,run rẩy, ý chí cũng hao mòn.

Dạ Lang Vương xuất hiện đánh một chưởng oanh tạc phá tan trận pháp hỗ trợ của Tăng Vỹ,trực tiếp hạ một đao chém thẳng xuống đầu Hắn,Tên Quỷ Tướng này muốn một chiêu chẻ đôi Tăng Vỹ cho hả cơn giận.Nhưng Hắn quá khinh xuất xem thường kẻ Tu Nhân này,Tăng Vỹ phản công đánh ngược Phi Phong Kiếm cản lại thế đao.Chín Kiếm liên tiếp bắn ra làm cho Dạ Lang Vương một khoảnh khắc bất thần,Hắn đỡ lại gạt phăng những thanh kiếm khí văng xa biến mất.

-Khốn kiếp ngươi là người của Kim Sa Môn,Kim Hà.

Tăng Vỹ không trả lời tiếp tục thi triển Phi Phong Kiếm Trận,lần này chín kiếm xuất hiện bao quanh Dạ Lang Vương,nhưng Tên Quỷ Tướng này là một chiến binh ngoan cường,kinh nghiệm tác chiến hơn mấy trăm năm,há phải sợ tên tiểu tử Nhân Tộc linh đan cấp Hoàng Kim thấp kém.Hắn ha ha cười lớn quét đao phá trận,ma lực kinh hồn chém tan chín kiếm khi chúng cùng đâm đến ,Dạ Lang Vương còn nhanh tay bồI thêm cho Tăng Vỹ một chưởng văng xa ối máu.Tưởng rằng phen này Hắn đã tan xương nát thịt ,Dạ Lang Vương đắc chí cười vang dội thống khoái

-Ha ha ha...tưởng là một tên trâu bò có thể đỡ nổi chưởng lực của Dạ Lang Vương ta...hoá ra chỉ là một tên tiểu tử thối nhãi nhép...

Nhưng khi khói bụi tan đi,trong đống đổ nát vừa đất đá trộn lẫn cây rừng tan hoang không hề thấy dấu vết của Tăng Vỹ.Lúc này ý thức của Dạ Lang Vương mới chợt tỉnh,nhìn lại sau lưng mình,sắc mặt của Hắn thay đổi

-Ngươi...ngươi ...có thể chịu được chưởng lực của ta ư?

Tăng Vỹ hạ đầu mài,ánh mắt sắc bén,nhếch mép cười lạnh

-Phá Cốt Trận!

Hắn bắn một tia linh lực màu xanh lá xuống đất,nhanh chóng luồng linh lực đó thắp sáng một Trận Đồ ẩn dưới đất,khiến cho Dạ Lang Vương bị vây khốn,Hắn kinh ngạc nhận ra kẻ dựng lên trận đồ cấp cao này không phải là tên tiểu tử trước mặt kia.

-Khốn kiếp!Có kẻ đứng sau ngươi!

Đúng như Dạ Lang Vương đã suy đoán, Trận Hoán Linh Đổi Cốt này chính là do Ngạo Thế bày ra,nhưng Tăng Vỹ lại không biết ý đồ độc ác của Ngạo Thế nhầm vào mình.Dạ Lang Vương kinh hoàng phá trận nhưng vô ích những đòn đánh mạnh bạo của Hắn bị trận đồ nuốt chửng càng làm tăng sức mạnh cho trận thi triển nhanh hơn.Bọn quỷ binh còn lại thấy Tướng Quân của mình bị vây hãm,cũng liều mình ứng cứu nhưng Ngạo Thế đã ẩn mình quan sát từ trên đỉnh núi U Minh,Hắn thi triển Trận Quỷ Thi giết hết đám quỷ binh ,hỗ trợ cho Tăng Vỹ xuyên vào trận pháp Hoán Linh Đổi Cốt để moi Ma Đan của Dạ Lang Vương.Tăng Vỹ không đề phòng theo sự chỉ dạy của Ngạo Thế mà xâm nhập vào Trận,lúc này Dạ Lang Vương bị Trận pháp hút gần hết sinh khí Hắn quỳ xuống gào rú khi da thịt bị ăn mòn.

-Grừ...tên khốn kiếp ...ngươi thực chất là ai...aaaa...tiểu tử...ngươi muốn gì...Á...ư...

Tăng Vỹ lạnh lùng đâm cả bàn tay vào ngực của Dạ Lang Vương moi lấy Ma Đan của Hắn.

-Lấy Ma Đan của ngươi...

Dạ Lang Vương tối tăm mặt mũi,ọc máu miệng ,máu mũi không ngừng,Hắn nheo nheo mắt nói đứt quãng

-Ha ha ha...đồ ngu ngốc...Phá Cốt ư...khà khà...ngươi...đang bị ...trận pháp Tru Diệt...ặc...ặc...trận Hoán Linh Đổi Cốt...chỉ có thể là...Hoàng Gia Ma Tộc...mới dụng được...ngươi bị lợi dụng để khởi động trận pháp mà không biết sao...ha ha ha...

Lúc này Tăng Vỹ mới ngộ ra,nhưng đã muộn ,đôi mắt Hắn đỏ hoe long lên sòng sọc ,một tay nắm chặt Ma Đan của Dạ Lang Vương,một tay nắm lấy cổ áo Hắn la hét

-Ngươi nói bậy... không thể nào... người sẽ không gạt ta... không thể nào...

Lợi dụng khoảnh khắc lơ là phòng bị của Tăng Vỹ,Dạ Lang Vương liền nhàu đến

-Ha ha ha...cùng xuống Địa Ngục đi ...yaaa

-Aaaa...

Dạ Lang Vương bấu tay vào mặt của Tăng Vỹ,ngón tay của Hắn đâm móc nát con ngươi của Y,hạ chú nguyền rủa thâm độc nhất của Ma Tộc lên mắt Y.

Trận pháp đã làm cho thân thể của Dạ Lang Vương tan rã từ từ,khi lan đến cánh tay thì Tăng Vỹ nhanh chặt đứt để ngăn bị ăn mòn đến mặt của mình,khó nhọc một lúc Tăng Vỹ mới tách bàn tay của Dạ Lang Vương ra khỏi mắt của mình,Hắn dùng Tiên Mạch phát linh lực thanh tẩy để phong ấn lại chú nguyền rủa trên mắt.Dồn sức lực đánh phá trận Hoán Linh Đổi Cốt.

-Yaaa...Sư Tôn...ngươi lừa ta...yaaa...ta không muốn đổi cốt quỷ...Sư Tôn...aa...

Ngạo Thế đứng trên đỉnh núi U Minh dùng truyền âm nói vọng bên tai của Tăng Vỹ

-Ha ha ha...đúng là ngây thơ...Tăng Vỹ ngươi tưởng với tư chất của ngươi thì sẽ được Hoán Linh Đổi Cốt từ Nhân Cốt sang Quỷ Cốt sao hả...muốn sống sót thì mau tìm cách phá trận đi,nếu không kết cục của ngươi sẽ giống với tên Dạ Lang Vương ngu ngốc kia...ha ha...

Tăng Vỹ nghiến răng nghiến lợi bóp chặt Ma Đan của Dạ Lang Vương trong tay,một mắt của Hắn bây giờ đã bị phế ,tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng,với linh lực hiện tại Hắn không thể chống chọi lại sự hấp thu sinh khí của Trận pháp nói chi đến Phá trận.

-"Khốn kiếp...tên khốn giả dối...aaa..."

Hắn nuốt Ma Đan của Dạ Lang Vương,ngồi xuống vận công hoà hợp giữa khối ma khí của Ngạo Thế và Ma Đan.Sinh khí của Dạ Lang Vương nhập vào trận chưa tan biến hết bị Ma Đan trong người của Tăng Vỹ hấp thụ trở lại giúp cho Hắn một khoảnh khắc tăng linh lực lên cường hãn,Hắn đột phá linh đan lên Đại Hoàng Kim,tung chưởng đánh vào kết giới trận pháp để giải trừ,nhưng trận pháp biến triển hút lấy luồng linh lực kia của Tăng Vỹ làm cho Hắn không thể thu chưởng ngừng hao tổn linh lực.

-Aaa...ta đang bị trận pháp hút đi linh lực...aaa... không thể thu tay...nếu tiếp tục ta sẽ chết mất...yaaa...

-Uỳnh ùynh...

Lúc này có một trận Phi Phong Kiếm dồn dập tấn công vào trận pháp,phá vỡ kết giới trận ,khiến trận pháp bị dao động tạm ngừng lại,nhờ thế đã cứu Tăng Vỹ thoát hiểm.Ngạo Thế nhìn thấy kẻ đến thì cất tiếng cười ma mãnh thống khoái.

-Ha ha ha...nhân vật chính đến rồi...ha ha...Tăng Nhất Chính...

Cha của Tăng Vỹ ,Tông Chủ của Kim Sa Môn, Tăng Nhất Chính nhận truyền tin của Ngạo Thế dẫn dụ đến U Minh Nhai để cứu Tăng Vỹ.Ông vì lo lắng cho đứa con trai của mình mà chẳng ngại nguy hiểm xông vào vùng đất Cấm Địa ranh giới giữa Ma Vực và Trung Nguyên để tìm kiếm ,vừa kịp lúc cứu Tăng Vỹ một mạng.

-Vỹ nhi!

-Cha!

-Uỳnh ùynh ùynh...

Khi Tăng Nhất Chính vừa chạm chân vào đường vẽ linh quang xanh lá, linh khí trận đồ liền chuyển đổi sang linh quang đỏ .Đây mới thực sự là trận pháp Hoán Linh Đổi Cốt do chính ma lực của Ngạo Thế thi triển.Trận pháp khởi động đánh bật Tăng Nhất Chính ra ngoài vây hãm Tăng Vỹ bên trong và bắt đầu hút lấy sinh khí ,máu thịt của Hắn khiến cho Hắn đau đớn quỳ cả gối gào thét

-Aaa...aaa....Cha chạy đi...aaa....

-Vỹ nhi,Vỹ nhi...

Lúc này tiếng của Ngạo Thế lại vọng đến

-Đồ nhi tốt...ngươi dám dụng Cộng Sinh thuật lên người của Sư Tôn,đây chính là sự trừng phạt của Ta dành cho ngươi...ha ha ha...Tăng Nhất Chính...con trai tài giỏi của ngươi đã theo Tà Đạo...Hắn đang được Ta Hoán đổi Nhân Cốt sang Quỷ Cốt...kiếp này chỉ có thể sống trong Ma Vực...ha ha...chết không siêu sinh...ha ha ha...

Tăng Nhất Chính hét lớn

-Tên tà ma ngoại đạo kia ngươi là ai?tại sao lại ám hại con trai của ta hả...khốn kiếp...đừng hòng hại con ta...yaaa...

Tăng Nhất Chính dùng tu di cả đời hoá thành một luồng tiên khí thanh tẩy cực mạnh bắn vào trận pháp.

-Vỹ nhi hãy cố gắng sống... dù bất cứ thế nào cũng không được thành Quỷ...yaaa...

-Không...Cha...

-Uỳnh!

Trận Hoán Linh bị phá đất đá xung quanh trận đồ nổ tan hoang,khi mọi thứ lắng xuống thì nơi bày trận chỉ còn lại một hình tròn cháy đen,kẻ bị giữ tại trung tâm trận pháp đã biến mất.Ngạo Thế dịch chuyển xuống xem xét,chỉ có những mảnh vụn thân thể của Tăng Nhất Chính, không có dấu vết của Tăng Vỹ,Hắn mỉm cười nhẹ nhàng rồi cười sằng sặc,đến cười ha hả vang vọng khắp núi rừng một cách ma quái,điên dại

-Khục khục..hi hi hi ...Ha ha ha...Tăng Vỹ ngươi chạy nhanh lắm...chạy đi...đừng để Sư Tôn phát hiện ra ngươi...nếu không ta lại Hoán Linh Đổi Cốt cho ngươi...ha ha ha...

Tăng Viễn ở Kim Sa Môn nhận được thiên lý truyền âm của Cha mình cho biết ông đến U Minh Nhai tìm Tăng Vỹ,Hắn ta liền phái một đội binh tinh nhuệ đến tiếp viện.Khi đến nơi thì chỉ nhìn thấy đống đổ nát và Ngạo Thế đứng một mình.

-Tên kia ngươi là người của Ma Tộc ư?

-Nhìn kìa...đó đó là ... những mảnh Tâm Mộc Kiếm ,có có những mảnh vải giống giống với y phục của Tông Chủ...

-Ngươi ngươi đã giết Tông Chủ của Kim Sa Môn bọn ta...

Ngạo Thế xoay người phát ma tức mạnh bạo đánh bay cả bọn đệ tử Kim Sa Môn hơn mười người,họ bị thương nằm la liệt ối máu run rẩy

-Ầm...

-Á...ư...ụa...ặc ặc...

Ngạo Thế lấy ngọc bội tùy thân của Tăng Vỹ ra quăng xuống đất nói

-Kẻ giết Tăng Nhất Chính là con trai của Hắn Tăng Vỹ....nhị thiếu chủ của các ngươi...Hắn đã luyện tà thuật hiện tại đã trở thành yêu quái rồi...ha ha ha...

Nói xong Hắn biến mất để lại bọn người Kim Sa Môn ngơ ngác, nghi ngờ nhìn nhau.

-Sao có thể... không thể nào Nhị Thiếu Chủ sẽ không làm vậy...

Tin tức nhanh chóng truyền đi,từ mối nghi ngờ dệt ra một câu chuyện ly kỳ,và nội dung trở thành Tăng Vỹ luyện tà đạo hoá quỷ bị Cha phát hiện nên giết luôn Cha mình .

... Hiện tại...

Tăng Vỹ điểm một đạo bùa truyền tin cho Dương Thiên Hạo báo cho Y biết về tên Hoàng Gia Ma Tộc tên Bá Dực Tử Vân có liên kết với Ngạo Thế,bảo Y nhanh chóng đến Vô Ưu Sơn ngăn cản bọn chúng đánh thức Cuồng Long Hắc Đế.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.