Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu phục Quái Thú Xuyên Giáp

Tiểu thuyết gốc · 6013 chữ

Dưới chân Hắc Phong Sơn là một quầng sương mù ảo giác,đám sương mù này bao quanh đường lên núi,dâng cao ngang tầm sườn núi,tựa như một bức tường phòng thủ tránh bị kẻ ngoài xâm nhập.Đây là kết giới của Hắc Nguyệt Nương bày ra,trong sương mù có độc tố gây ảo giác khiến những kẻ xông vào bị rối trí,bị dẫn dắt đến vực thẩm ,hang Hồ Ly hoặc những lối đi mơ hồ trong rừng rậm ,làm cho họ không thể phân biệt ngày giờ,đi mãi đến khi kiệt sức mà chết,chỉ có đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo là miễn nhiễm với loại độc tố này .Khi đến chân núi sắp vượt qua kết giới Tuyết Tuyền Hộ Pháp đã đưa cho hai Sư đồ của Dương Thiên Hạo thuốc giải độc

-Dương Trưởng Lão đây là thuốc giải độc trong sương mù,là Thánh Nữ đưa cho hai người...

Dương Thiên Hạo đưa mắt nhìn về phía cánh rừng ngập sương trắng,lớp sương dày đặc không thể thấy lối đi,ngước lên trời cũng chỉ thấy nửa ngọn núi Hắc Phong.Y cầm lấy hai viên đan

-Đa Tạ.

Sau khi uống xong thuốc giải cả hai theo dấu đệ tử Hắc Nguyệt Giáo mà lên núi,Dương Thiên Hạo đề phòng có tập kích nên đã quấn một sợi dây linh quang trắng buộc vào cổ tay của Lý Tự Nhiên,đầu dây bên kia thì nắm chặt

-Sương mù dày đặc khó quan sát xung quanh,ngươi cứ đi theo sự chỉ dẫn của Ta.

Lý Tự Nhiên ngạc nhiên nói

-Ơ ...sao Sư Tôn không buộc dây vào cổ tay của mình ạ...?

Dương Thiên Hạo lạnh lùng bước đi,nói

-Nếu như ngươi có chạy loạn cũng dễ kéo lại,gặp phục kích Ta cũng dễ buông ra...

-Hả?

-Gì chứ...sao cứ như dắt chó đi dạo á ...?

-Tùy ngươi...

Lý Tự Nhiên phùng má chớp chớp mắt

-Sư Tôn...

Dương Thiên Hạo nén cười bước đi không ngoảnh đầu,lâu lâu Y kéo sợi dây khiến cho Lý Tự Nhiên bị kéo tay nhào tới vài bước.Đi độ nửa ngày thì bọn họ thoát khỏi sương mù,lúc này đám đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo mới sử dụng kinh công bay tiếp ,Dương Thiên Hạo vẫn không thu lại dây cứ thế ngự kiếm bay theo

-Ngự kiếm...!

-Hả...á...Sư Tôn...từ từ...triệu kiếm...á...

Dương Thiên Hạo kéo Lý Tự Nhiên,kẻ trước người sau bay vèo như lướt gió một mạch lên trên Đỉnh Hắc Phong.

Tới trước cửa một Sơn Trang có tường thành bao quanh thẳng đứng,tường cao hơn toà nhà hai tầng ,uốn theo bờ vực ,Hắc Nguyệt Giáo như một pháo đài trên đỉnh núi,bất khả xâm phạm,khó nhìn vào cảnh vật bên trong.Trước cổng lớn bằng gỗ kiên cố có hơn năm mươi cô nương canh gác,vừa thấy Kiệu của Thánh Nữ về đến bọn họ đã thi lễ,sau đó mở cổng .

-Cung nghinh Thánh Nữ trở về!

Lý Tự Nhiên đáp đất thì chạy ngay đến một gốc cây nôn khan mấy cái

-Ụa...ụa...ặc ặc...say say sóng rồi...hic ...lướt gió xé mây...bay chi mà nhanh rứa...ặc...

Nguyệt Y Thần ra khỏi kiệu không để ý đến bọn nữ nô chỉ đưa mắt tìm kiếm Lý Tự Nhiên,vừa nhìn thấy Hắn ối mửa thì trong lòng vui như mở hội

-Ha ha ha...tiểu tử thúi...ngươi bị trúng độc rồi a...chết chưa hả?

Lý Tự Nhiên run run đôi môi,chu mỏ nói

-Đồ miệng quạ...cô chết ta còn chưa chết đấy...ặc...

Tuyết Tuyền Hộ Pháp lên tiếng nhắc nhở

-Thánh Nữ đã về Bổn Giáo nên nhanh đi vấn an Giáo Chủ...còn hai người bọn họ hãy để Ta an bày...

Nguyệt Y Thần chợt tỉnh vội vàng đi vào trong

-Ừm...hãy để mắt đến họ,Giao Giao chúng ta đi .

-Dạ...

Tuyết Tuyền mời Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên vào thẳng Đại Sảnh của Chính Điện,để họ ngồi uống trà chờ đợi Hắc Nguyệt Nương.

-Mời hai vị uống trà,ta vào trong báo tin cho Giáo Chủ.

-Làm phiền Hộ Pháp!

Lý Tự Nhiên nói

-Sư Tôn kẻ dụng thuật Triệu Quỷ Thi ở cánh rừng kia có linh lực rất mạnh nhưng lại dùng chú bật thấp để tấn công vào bọn người của Hắc Nguyệt Giáo,giống như với vị Sư huynh của Chấp Pháp Điện đã tấn công ta ở sân trước khu phòng đệ tử mới nhập môn.

Dương Thiên Hạo thổi trà,từ từ nhấp môi rồi nói

-Trà ngon...

-Sư Tôn...

-Ngươi đến bây giờ vẫn chưa ngộ ra kẻ đứng sau lưng của A Khương muốn gì à?

-A Khương sao?

-Lần nào ngươi gặp phục kích cũng có Hắn bên cạnh,lúc ở Linh Quang Điện mục tiêu của Ngạo Thế chính là ngươi ,sự kinh ngạc thái quá của A Khương khi đó đã làm ta nghi ngờ Hắn có liên quan đến chuyện vu oan cho ngươi dùng Tà thuật giết người ,nhưng lần này mục tiêu của Ngạo Thế không phải là ngươi vì Hắn làm sao đoán trước được ngươi sẽ xuất hiện trong rừng để phát giác ra trận pháp...Ta nghĩ Trận Quỷ Thi này là nhắm vào đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo.

Lý Tự Nhiên khó hiểu nhăn mặt gãi đầu

-Muốn hạ sát họ thì dụng chú cao một chút chứ ,đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo đâu phải dễ bắt nạt dụng chú thấp chỉ phí công.

Dương Thiên Hạo nhếch mép cười khẩy

-Không phí công đâu...Ngạo Thế không phải kẻ ngốc mà bày kế không có lý do...chắc hẳn đã suy tính mưu đồ thâm sâu hơn.

Lúc này từ bên ngoài cửa lớn bay vào một dãi lụa đỏ,hướng thẳng đến ghế chủ toạ trên thềm cao ,đồng lúc có tiếng hô vang của các nữ nô canh gác Chính Điện bên ngoài.

-Cung nghinh Giáo Chủ!

-Soạt!

Chớp mắt một cái đã thấy Hắc Nguyệt Nương ngồi trên ghế chủ tọa,hai chân gác chéo,một tay chống chỏ lên tay vịnh ghế nghiêng đầu ngả hờ sang,một tay xuôi theo eo đùi ,đặt bàn tay lên gối chân ,dáng nửa ngồi nửa nằm mang vẻ như ung dung bất cần.Y phục một màu đỏ sẫm ,tóc búi đơn giản cài trâm quý giá , nhìn như tiểu thư khuê các,nhưng gương mặt mỹ nhân lại toát lên vẻ kiêu kỳ,lãnh diễm.

-Đã để Dương Trưởng Lão đợi lâu rồi!

Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-"Đây là thường phục ư?còn trang điểm nhẹ nhàng ,tóc búi đơn giản như Tiểu Long Nữ so với y phục của Giáo Chủ thì giao diện này nhìn trẻ hơn trăm tuổi nha...nhưng...bà tính thành thân ngay bây giờ sao hả lại chọn màu vải tân nương này ...hừ...Sư Mẫu sa lưới tình sớm quá rồi..."

Hắn liếc mắt nhìn lén Dương Thiên Hạo xem thử phản ứng của Y thế nào khi trông thấy vợ tương lai của mình đẹp ma mị như thế,thì Hắn ngậm môi khó hiểu

-"Lạnh như băng!Sư Tôn ngươi có phải đàn ông hay không?Trước nhan sắc Tiên Nữ hạ phàm thế này mà ngươi không động chút tà ý nào sao hả?"

Dương Thiên Hạo thật sự không để Hắc Nguyệt Nương vào mắt,bởi ở thế giới thực với vị trí Tổng Tài của Y chuyện tiếp xúc với các mỹ nữ không hề thiếu,từ ca sĩ,diễn viên, người mẫu đến cả Hoa hậu đều có.Nhưng càng tiếp xúc nhiều với các kiều nữ lại càng khiến trái tim của Dương Thiên Hạo lạnh đi,bởi vì Y không có cảm giác tâm ý đồng nhất với họ.

-Là ta đã để Hắc Giáo Chủ đợi lâu mới đúng...giao ước một tháng đưa Thánh Nữ của các người về lại Hắc Phong Đỉnh an toàn đã đúng hẹn ,chuyện kẻ cắp Khống Hồn Kỳ cũng đã làm sáng tỏ không phải là đệ tử của Trường Bạch Tiên ta.

Hắc Nguyệt Nương nói

-Ta đã nghe Y Y thuật lại câu chuyện,kẻ dụng Khống Hồn Đại Pháp tấn công các ngươi nhiều lần là một tên tự xưng Ngạo Thế Ma Tôn,trên đường các ngươi vất vả bảo vệ cho Y Y ta rất cảm kích,giao ước xem như đã hoàn thành.

Dương Thiên Hạo nói

-Nhưng ta có một thỉnh cầu với Hắc Giáo Chủ.

Hắc Nguyệt Nương khẽ nhướng một bên mài ngạc nhiên

-Hử?Dương Trưởng Lão đây có điều gì muốn nói?

-Không biết Hắc Giáo Chủ có nghe qua tên Dạ Vương Tăng Vỹ?

Hắc Nguyệt Nương nghe đến Tăng Vỹ đã sửa tướng ngồi thẳng lên

-Hừ...cái tên nửa người nửa yêu ,một bên mắt bị trúng lời nguyền rủa ăn mòn,năm năm trước dám cả gan đến Hắc Phong Đỉnh xâm nhập vào Cấm Địa để hủy diệt Khống Hồn Kỳ,bị ta đánh gần như hồn phi phách tán nhưng đã có một đạo bùa mang Hắn kịp thời rời đi,kể từ đó Ta không còn nghe đến tên của Hắn nữa.

Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo đưa mắt nhìn nhau,cả hai không ngờ ân oán giữa hai người này lại sâu sắc như vậy.

-"Ôi trời cái tên Tăng Vỹ này đã gây thù chuốc oán với Hắc Nguyệt Nương như vậy còn dám bảo Sư Tôn đến đây để ngỏ lời liên kết đối phó với Ngạo Thế...điên vừa thôi chứ...Sư Tôn thông minh như vậy đương nhiên sẽ không nói ra điều đó rồi..."

Dương Thiên Hạo nói

-Hắn muốn liên thủ với ta và Hắc Giáo Chủ đây cùng đối phó với tên Ngạo Thế.

Lý Tự Nhiên tròn miệng chớp chớp mắt nhìn Dương Thiên Hạo

-"Không phải chứ...lời đề nghị vô lý như vậy mà Sư Tôn cũng dám nói ra luôn ư...bái phục."

Hắc Nguyệt Nương nhìn Dương Thiên Hạo mỉm cười làm cho Lý Tự Nhiên chưng hửng một lúc

-"Rồi rồi sắp nghe chửi thay kẻ khác rồi..."

-Được!

Lý Tự Nhiên trố mắt nhìn Hắc Nguyệt Nương như không tin vào tai của mình.

-Hả?

Dương Thiên Hạo nói tiếp

-Dạ Vương Tăng Vỹ hắn biết rõ hành tung của tên Ngạo Thế,và nói rằng tên Ma Đầu này vào Đại Hội Hoa Đăng sẽ xuất hiện ở Vô Ưu Sơn để đánh thức Cuồng Long Hắc Đế,Dạ Vương muốn chúng ta đến đó cùng liên thủ ngăn cản Ngạo Thế.

-Ừm,vậy Dương Trưởng Lão hãy ở lại Bổn Giáo thêm một ngày,Ta sắp xếp xong mọi chuyện sẽ cùng nhau lên đường.

Dương Thiên Hạo định từ chối muốn nhanh trở về Trường Bạch Tiên để cùng đi với Bàng Tông Chủ

-Ta có chuyện cấp bách bên người muốn cáo biệt Hắc Giáo Chủ ngay bây giờ để về lại Trường Bạch Tiên...Ta muốn hẹn Hắc Giáo Chủ gặp nhau ở Vô Ưu Sơn...

Hắc Nguyệt Nương lạnh lùng đáp

-Nếu như Dương Trưởng Lão không cùng đi với Ta ,vậy Ta không liên thủ với...

Lý Tự Nhiên thấy được Hắc Nguyệt Nương sắp từ chối liền nhanh miệng

-Đồng ý...Sư Tôn ta đồng ý mà...Sư Tôn đường đến Yên Hà cũng sẽ đi qua Tô Hà,chúng ta cùng Hắc Giáo Chủ lên đường cũng chẳng thiệt thòi gì... với uy danh của Hắc Giáo Chủ đây bọn võ lâm đồng đạo bao đồng kia cũng không dám cản trở chúng ta quay về Trường Bạch Tiên...phải không,phải không...

Hắc Nguyệt Nương liếc nhìn Lý Tự Nhiên rồi nhìn sang Dương Thiên Hạo dò xét

-Có đúng không?

Dương Thiên Hạo không biết Lý Tự Nhiên có ý đồ gì nhưng vẫn chọn nghe theo Hắn

-Cứ theo ý của Giáo Chủ!

Thế là Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên được sắp xếp ở lại một căn phòng nhỏ gần nhà bếp của Biệt viện.Nữ nô hướng dẫn bọn họ đi đến phòng nghỉ,vừa đi ả vừa nói

-Bổn Giáo chưa bao giờ tiếp khách nên không có phòng cho khách nghỉ ngơi,căn phòng này vốn là nhà chứa củi của bếp ăn,Tuyết Tuyền Hộ Pháp đã bảo chúng ta dọn dẹp bày trí cho hai vị nghỉ ngơi,chúng tôi pháp thuật không cao chỉ có thể trang trí đơn giản,xin lượng thứ...mời...

Dương Thiên Hạo không nói gì chỉ có Lý Tự Nhiên trả lời

-Đây cũng giống như một phòng dành cho đệ tử nhập môn ở Trường Bạch Tiên rồi,đa tạ tỷ tỷ xinh đẹp đây đã nhọc lòng bày trí, thật cảm kích...

Nữ nô kia mỉm cười nói

-Khi trời tối sẽ là giờ giới nghiêm của Bổn Giáo,ngoài những đệ tử tuần tra ra thì cấm tất cả mọi người đi loạn ...nếu hai vị có gì căn dặn có thể điểm sáng đèn lồng ngoài sân kia...chúng ta sẽ đến giúp đỡ...xin đừng tự ý rời khỏi phòng...nếu không còn gì nữa ta xin rời đi...

Ả ta chỉ ra sân trống đối diện với căn phòng thì có một chiếc đèn lồng bằng vải đỏ bay lơ lửng trên không trung cao hơn mái nhà.Lý Tự Nhiên gật đầu

-Vâng ta đã hiểu rồi...

Dương Thiên Hạo đi vào phòng

-Đóng cửa!

-Ơ...dạ dạ...

Căn phòng nghỉ tạm nên bố trí khá đơn giản,chỉ có một bàn trà ở giữa phòng và ...một cái giường đủ cho hai người nằm.Lúc đầu Lý Tự Nhiên còn ngỡ ngàng trước sự tiết kiệm linh lực của mấy ả nữ nô nhưng nghĩ đến cảnh nằm cạnh bên Idol của lòng mình thì bổng dưng tâm trạng vui hẳn lên.

-"Một cái giường thôi sao?e rằng nửa đêm trở mình có thể đụng trúng Y...hoặc là ôm luôn Y cũng nên...hihihi..."

Dương Thiên Hạo cởi bỏ áo khoác ngoài máng lên thành giường

-Muộn rồi nghỉ sớm đi...

Lý Tự Nhiên bổng dưng đỏ mặt nói lắp

-Ngủ ngủ sớm vậy sao Sư Tôn?Cơm tối còn chưa tiêu hết là...

Dương Thiên Hạo cởi giày ngồi lên giường nói

-Vậy ngươi cứ thức đến sáng đi...đừng làm ồn...

Y nằm xuống hai tay đan vào nhau đặt lên bụng ,ung dung nhắm nhẹ mắt ,tư thế nghiêm chỉnh,chợt nghe tiếng sột soạt bên cạnh ,Y mở mắt nghiêng đầu sang nhìn,tâm tư bấn loạn

-Ngươi đang làm cái gì vậy hả?

Lý Tự Nhiên không biết từ bao giờ đã cởi bỏ y phục chỉ mặc bộ trung y trắng leo lên giường nằm cạnh bên Dương Thiên Hạo.Hắn nghiêng đầu chớp chớp mắt nói

-Dạ,đi ngủ ạ!

-Xuống đất nằm!

-Gì?

-Tự đi hay muốn ta đạp ngươi xuống!

Lý Tự Nhiên bật ngồi dậy gân cổ cãi lại

-Sư Tôn người quá đáng rồi...cái giường to như vậy một mình người nằm không cảm thấy lạnh lẽo ư?Ta trên đường đến đây chưa hề có giấc ngủ ngon, không nằm trên lá khô thì nằm trên đá tảng ,hiếm khi có giường êm chăn ấm Sư Tôn lại không cho ta nằm...bạt đãi Đệ tử của mình vừa vừa thôi chứ...Tổng Tài Sát Thủ!

Dương Thiên Hạo hạ đầu mài ánh mắt âm trầm

-Không muốn nằm trên đất vậy thì đừng nằm...yaaa...

-Á ...

Dương Thiên Hạo tung chăn phủ lên đầu của Lý Tự Nhiên và dùng khốn tiên tác trói Hắn treo lơ lửng lên xà ngang mái nhà.Lý Tự Nhiên tru tréo giẫy giụa

-Sư Tôn, Sư Tôn ta biết lỗi rồi, ta nằm dưới Sư Tôn nằm trên...hu hu...tay biết lỗi rồi ta không tranh giành giường ngủ với Sư Tôn nữa...hu hu...

Dương Thiên Hạo nhìn Lý Tự Nhiên mà ngán ngẩm, nghĩ một chút lại cảm thấy mủi lòng.

-"Hở tý là khóc vậy mà cũng vào vai phản diện...hừm...Ta làm vậy có quá đáng không?dẫu sao Hắn cũng chỉ là một thiếu niên,nằm cạnh bên cũng không chiếm nhiều chỗ,gió đêm trên Hắc Phong Đỉnh lạnh thấu xương,Hắn nằm trên sàn sẽ cảm mất."

Dương Thiên Hạo bắn linh lực thu lại khốn tiên tác khiến cho Lý Tự Nhiên ngã xuống đất.

-Ối yaa...

Hắn nhăn nhó mặt mài,đứng lên xếp gọn cái chăn định đặt lại lên giường cho Dương Thiên Hạo,nhưng lại thấy Y nằm ngửa mặt nhìn lên trên trần nhà,một tay đặt lên bụng,một tay vỗ vỗ lên giường.

-Nằm cạnh ta đừng có ngáy lớn...làm ồn ta sẽ quăng ngươi ra ngoài sân.

Lý Tự Nhiên trố mắt ngạc nhiên,mọi va đập đau đớn đều biến mất ,như sợ Dương Thiên Hạo đổi ý ,Hắn ôm cái chăn phóng nhanh lên giường nằm xuống.

-Đa tạ Sư Tôn!

Nằm qua một lúc,cảm thấy Dương Thiên Hạo không nói gì,Lý Tự Nhiên lại nghiêng mặt nhìn sang thăm dò.Gương mặt tuấn mỹ của Dương Thiên Hạo ở góc nghiêng còn đẹp hơn chính diện khiến cho Lý Tự Nhiên xao xuyến

-"Bình yên thật! Gương mặt của Y nằm ngủ thật tĩnh lặng như hồ thu ,trong vắt không một gợn sóng...Thần Tiên chính là đây sao?"

Dương Thiên Hạo lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Lý Tự Nhiên

-Không ngủ đi...còn nhìn ta làm gì?

-Ơ...Sư Tôn không mở mắt mà vẫn biết ta đang nhìn Người sao?

-Hơi thở của ngươi dao động, không ổn định như người đang ngủ...và...chân tay của ngươi đang ôm lấy ta...ngươi xoa ngực của ta đủ chưa?

-Hả?

Lý Tự Nhiên hoảng hốt nhìn lại chân tay mình thì thấy chúng đã gác hẳn lên người của Dương Thiên Hạo,còn ở vị trí ngực của Y ,cổ áo bị kéo ra và bàn tay Hắn đã chạm vào da thịt.Thì ra trong lúc ngắm Y ngủ ,tay chân không tự chủ Hắn đã ôm lấy Y lúc nào không hay.Hắn vội rút trở về nằm ngửa ra bất động

-Ta xin lỗi Sư Tôn,xin lỗi Sư Tôn...ta ta...

Dương Thiên Hạo không nổi giận,Y mở mắt ra nói

-Dù gì cũng không ngủ được...vậy hãy nói xem , Ngươi nghĩ sao về chuyện Ngạo Thế muốn đánh thức Cuồng Long Hắc Đế.?

Lý Tự Nhiên nói

-Sư Tôn chưa đọc đến tình tiết truyện nói về Cuồng Long Hắc Đế sao?

-Ta không có thời gian dành cho việc đọc truyện tranh nhảm nhí...

-Cái cái gì mà nhảm nhí...

-Năm xưa được sự giúp đỡ của Sư Tôn,Ta đã đến được Núi Rồng ở Thần Quốc thu phục được Xích Long luyện ra Xích Long Kiếm... con Xích Long này chỉ là một trong những con Rồng Thần cấp Trung nhưng sức chiến đấu hơn cả Quỷ Cấp Đại ở Ma Vực.Con Cuồng Long Hắc Đế này là như thế nào?

-Ta vẽ ra nó chỉ là thêm vào bộ tứ Thần Thú Thượng Cổ,viết vài dòng giới thiệu đặc tính và linh lực mà thôi.Chỉ là một con Hắc Long có khả năng tạo ra giông bão và cuồng phong, tính hung hãn,mỗi lần xuất thế là gây thảm hoạ cho nhân gian,vào ba trăm năm trước,trước cả trận Diệt Thế của Dị Thần nó đã bị một Cao Tăng phong ấn ở núi Vô Ưu ,Vị Cao Tăng này vì để canh giữ sự tái xuất của Cuồng Long Hắc Đế nên đã lập ra Vô Ưu Tự trên ngọn Vô Ưu,suốt mấy trăm năm qua dù có bị Quỷ Vương Bá Dực Lãng Thiên diệt môn ,linh hồn của Vị Cao Tăng này vẫn ở lại trấn giữ núi Vô Ưu .Một trăm năm trước sau trận tiêu diệt Dị Thần các đệ tử của Vô Ưu Tự đã trở lại gầy dựng Môn Phái cho đến nay.

-Theo ngươi...Ngạo Thế muốn đánh thức Cuồng Long Hắc Đế thì phải vượt qua linh hồn trấn giữ của vị Cao Tăng kia.

-Vâng!

-Ngạo Thế muốn quấy động giang hồ chỉ cần dụng Khống Hồn Đại Pháp,còn muốn Diệt Thế như Dị Thần năm xưa thì Hắn chưa đủ khả năng...hà cớ gì phải đánh thức Cuồng Long?lại ngay thời điểm Đại Hội Hoa Đăng có nhiều nhân sĩ võ lâm tụ hội?

-Chuyện này ta nghĩ tên Dạ Vương biết...Hắn nắm rõ hành tung của Ngạo Thế,ắt sẽ biết nguyên do!Nhưng...ta chỉ thắc mắc là tại sao Hắc Nguyệt Nương lại đồng ý liên thủ với chúng ta?Dạ Vương kia là kẻ thù của bà ấy mà...còn muốn đi theo Sư Tôn nữa.

-Khống Hồn Kỳ là do bà ấy luyện ra,vì nó mà bà ta bị đánh tan Tiên Cốt trở về Yêu Cốt mãi mãi không thể phi thăng thêm lần nào nữa,cho thấy Khống Hồn Kỳ rất quan trọng với Hắc Nguyệt Nương,Dạ Vương năm xưa đường đường chính chính đánh vào Cấm Địa của Hắc Nguyệt Giáo để hủy Khống Hồn Kỳ,năng lực của Hắn thế nào Bà ấy đã nắm rõ ,có thể nói là không để tâm,còn hiện tại vật báu ở trong tay một kẻ bí ẩn như Ngạo Thế ,có thể hiểu Hắc Nguyệt Nương đã không đối phó được với Ngạo Thế,nếu liên thủ có thể lấy lại Khống Hồn Kỳ còn có cơ hội tiêu diệt luôn kẻ thù ,tại sao lại không nắm bắt thời cơ.

-Oa...Sư Tôn thật thông minh...vậy mà đệ tử cứ ngỡ vì Bà Ta mê mẩn dung mạo của Sư Tôn nên Người nói gì Bà ấy cũng gật đầu đồng ý.

Dương Thiên Hạo nghiêng mặt qua nhìn Lý Tự Nhiên,bất chợt cả hai nhìn nhau một lúc

-"Đầu óc của tên tiểu tử này nghĩ gì vậy chứ?đây đang là tình huống gì còn nghĩ ngợi lung tung,Hắc Nguyệt Nương hay nhân vật nữ nào trong hệ thống truyện cũng đều là hư ảo do máy tính lập trình ra,đâu thể yêu thương... muốn ở mãi trong thế giới ảo này sao?"

-Ngươi quên rằng chúng ta là nhân vật nhập vai à?một ngày nào đó chúng ta sẽ thoát khỏi nơi đây...dây dưa với những người ở trong hệ thống để chuốc khổ ư?

-Ơ...nhưng Hắc Nguyệt Nương chính là ý trung nhân của Người... Người muốn phá vỡ tình tiết truyện sao?

-Hệ thống truyện của ta không ép Ta yêu thương ai cả...

-Ồ...hay nhỉ...còn hệ thống truyện của ta lập ra mấy cái nhiệm vụ vô cùng phi lý luôn á... không làm theo thì bị sét đánh ngay...

-Hừ...vậy thì cố gắng nâng cao phiên bản nhân vật của ngươi đi ...hệ thống cũng sẽ tự nâng cấp theo...

-Thật á!

-Ta đã từng được hệ thống nâng cấp ...hừ...ngươi thật là không biết chơi game sao hả...kiến thức cơ bản mà cũng không biết.

-Đệ tử chỉ là Nhân viên bảo trì quèn...hả?Sư Tôn được nâng cấp á?làm thế nào nhận ra ạ?

-Hừm...chính là phạm vi hoạt động của ngươi được hệ thống mở rộng,ban đầu ta ở Đỉnh Long Sơn học kiếm thuật và đạo pháp,dù ta có dịch chuyển thế nào cũng không thể rời khỏi nơi học thuật ,cho đến khi linh lực được nâng cao thì hệ thống mới xuất hiện vào mở bản đồ mới cho ta vượt ra khỏi Long Sơn.Nâng cấp chính là như vậy.

-A...ta hiểu rồi,hèn chi khi ở Tô Gia thôn ta có bỏ trốn thế nào cũng không thể ra được phạm vi của thôn,nhờ hoàn thành nhiệm vụ mà có thể đến Tô Hà Thành ...nhưng mà...Sư Tôn ta thắc mắc về vị Sư Tổ , Người là ai?tại sao có thể đưa Sư Tôn đến Thần Quốc?Mỗi giới là không gian tách biệt,ta có viết quy định về linh lực và Tu Di để đi đến...Thần Quốc chỉ cho phép Thần Dân có Tu Di hơn mười ngàn năm trở lên mới có thể sống được ở đấy...Tiên Nhân rất ít người đến được đây huống hồ gì là Tu Nhân như chúng ta...lẽ nào...Sư Tổ là ...

-Im lặng...

Dương Thiên Hạo ngồi dậy quan sát nghe động tĩnh liền ra khỏi giường,Lý Tự Nhiên cũng bật ngồi dậy.Có tiếng lạo xạo xuất hiện xung quanh căn phòng ,Lý Tự Nhiên nhìn ra khung cửa sổ đang đóng kín thì thấy những bóng đen to như bàn tay đang di chuyển trên lớp giấy dán .Một con nhện bò lên cổ Hắn gây cảm giác nhột nhạt

-Á! nhện nhện...

Đồng loạt cả trăm cả ngàn con nhện bò vào khắp nơi trong phòng,bọn chúng còn buông mình thả xuống từ mái nhà khiến cho Lý Tự Nhiên sợ khiếp vía nhảy dựng vừa la hét vừa ôm lấy Dương Thiên Hạo.

-Sư Tôn cứu ta,Sư Tôn...

Y thở hắt ra chán chường đưa hai ngón tay điểm một đạo linh quang phủ quanh căn phòng,đám nhện liền bị linh quang thanh tẩy tan biến hết,nhưng Lý Tự Nhiên vẫn nhắm tịt mắt ôm cứng lấy Y run rẩy.

-Sư Tôn,ta sợ nhện...

-Đi hết rồi!

Lý Tự Nhiên lúc này mới dám hi hí mắt nhìn quanh,quả nhiên chẳng còn con nhện nào,khi ngó lại thì bắt gặp ánh mắt của Dương Thiên Hạo nhìn mình.

-Ngươi xuống được chưa?

Lý Tự Nhiên chợt nhận ra mình đang đeo bám lên người của Y,hai tay hai chân ôm lấy thân của Dương Thiên Hạo như một đứa bé được bế lên.

-Á...xin ...xin...lỗi Sư Tôn...ta ta ta...

-Hí hí hí...

Có tiếng cười khúc khích phát ra ở ngoài sân,sau khi nghe qua Lý Tự Nhiên đã bực bội trong lòng

-Hừ...thì ra là Ả Thánh Nữ dở hơi này...hôm nay ta không đánh cô,thì ta không phải là Lý Tự Nhiên...grừ...Sư Tôn ta ra ngoài một chút...

Dương Thiên Hạo chưa kịp lên tiếng thì Lý Tự Nhiên đã mở cửa chạy ra ngoài

-Đừng gây chuyện...này...hừ...

Nguyệt Y Thần đã thả nhện vào chọc phá Lý Tự Nhiên,nên khi vừa nghe tiếng mở cửa Nàng đã biết là Lý Tự Nhiên đang giận dữ muốn ra ngoài cãi nhau với mình.

-Tiểu tử thúi...dám đuổi theo ta không...ha ha ha...

-Grừ...con nhỏ hâm này...đêm khuya ngươi ngứa da muốn bị đánh hả...đứng lại đó Thánh Nữ Điên kia...dám phá giấc ngủ của ông,ông lột da cô..yaa...

Nguyệt Y Thần dùng kinh công bay trên những mái nhà trong Biệt viện,phía sau Lý Tự Nhiên bám theo sát nút

-Ha ha ha...tiểu tử thúi...ngươi chậm quá rồi.

-Hừ...kinh công mèo ba cẳng của cô mà dám thi chạy với ta hả...đứng lại đó...

Cả hai sử dụng kinh công nhanh như gió thổi qua, cả đệ tử tuần tra cũng không phát hiện được,vì thế cả hai đã bay khỏi Biệt viện ra bên ngoài rừng mai trắng.Dương Thiên Hạo định đuổi theo thì Hắc Nguyệt Nương xuất hiện

-Dương Trưởng Lão...

-Hắc Giáo Chủ...

-"Hừm...nữ đệ tử vừa đi thì Sư Tôn đã xuất hiện...có phải cố tình muốn nói chuyện với ta chăng?"

Hắc Nguyệt Nương mỉm cười nói

-Đêm thanh tịnh ,gió mát trăng lành...nếu vẫn chưa thể ngủ được vậy không biết Dương Trưởng Lão có hứng thú đi dạo hoa viên với Ta không?

Dương Thiên Hạo khẽ gật đầu

-Hẹn trước không bằng tình cờ...vậy Dương Mỗ xin theo cùng Giáo Chủ...ngắm hoa.

Hắc Nguyệt Nương biết Dương Thiên Hạo hiểu ra mọi chuyện do mình sắp đặt,cũng bậm nhẹ môi,mắt lộ ý cười nói

-Vậy mời người...

Cả hai bước đi cạnh bên nhau cứ như đôi tiên nhân đang dạo hoa viên dưới ánh trăng non chưa tròn.Dương Thiên Hạo lên tiếng phá vỡ sự im lặng

-Không ngờ ở Hắc Nguyệt Giáo lại có một hoa viên đẹp như vậy,nhưng hoa trồng ở đây có chút kỳ lạ...

Hắc Nguyệt Nương mỉm cười

-Dương Trưởng Lão đúng là có mắt tinh tường...mỗi một đoá hoa ở đây đều là Tiên Dược quý hiếm ở Tây Quỷ Sơn mà Ta đã hái được đem về , Ta đã dùng linh lực nuôi dưỡng chúng vì thế mới có vầng linh quang bao quanh không thuần khiết.

-Tây Quỷ Sơn ? Vào trăm năm trước không phải đã bị Dị Thần Diệt Thế hủy hoại rồi sao?

-Đúng là Tây Quỷ Sơn đã bị hủy diệt nhưng nơi giao nhau giữa vực sâu vạn trượng và lửa Địa Ngục sót lại vẫn còn một khu đất lơ lửng trôi dạt,và khu đất này lưu giữ được nhiều Tiên Thảo Quý Giá.

-Chuyện này thật ly kỳ...nhưng đêm nay Hắc Giáo Chủ vì sao có nhã hứng đưa ta cùng dạo Hoa Viên... hay chỉ là muốn cho ta xem Tiên Thảo mà thôi ?

Hắc Nguyệt Nương mỉm cười nói

-Kế vụn vặt ,Không thể nào qua mặt được Dương Trưởng Lão ,Ta đã làm phiền xin thứ lỗi...nhưng vì ta có chuyện muốn hỏi Trưởng Lão.

-Xin cứ nói!

-Tại sao Người lại liên thủ với Dạ Vương Tăng Vỹ, Người biết gì về Ngạo Thế Ma Tôn kia?Đến Vô Ưu Sơn ngay ngày Đại Hội Hoa Đăng giữa lúc quần hùng tề tựu,không phải là đang giăng bẫy chờ ta sao?

Dương Thiên Hạo thi lễ nói

-Hắc Giáo Chủ nghĩ nhiều rồi...Ta và Dạ Vương kia là đối thủ thi đấu võ thuật vẫn chưa phân thắng bại,Hắn vì muốn đánh thắng ta nên luôn đeo bám quấy rầy,nhưng có cùng kẻ thù là Ngạo Thế nên Hắn đã đề xuất liên thủ cùng đánh hạ Ngạo Thế,vì Khống Hồn Kỳ là do Hắc Giáo Chủ đây luyện ra nên muốn Người giúp sức ngăn cản Khống Hồn Đại Pháp.Còn tên Ngạo Thế hắn xuất thân từ Ma Vực theo Dương Mỗ biết thân phận thật sự của Hắn là Nhị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện ở Tây Quỷ Thành,một Tiên Nhân Bán Yêu giữa Hồ Tiên và Xà Vương,ma lực và đạo thuật vô cùng lợi hại,Dương Mỗ có đôi lần giao đấu với Hắn,thọ thương súyt mất mạng.

Nghe đến đây Hắc Nguyệt Nương biến sắc,vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa xúc động khó tả,ánh mắt có chút buồn phím hồng.

-Dương Trưởng Lão nói sao?tên Ngạo Thế kia là Nhị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện sao?

-"Là con của chàng..."

Dương Thiên Hạo quan sát thấy tâm trạng của Hắc Nguyệt Nương biến đổi cũng lấy làm lạ

-Hắc Giáo Chủ không sao chứ?Tin tức ta nhận từ tên Dạ Vương không xác minh được thật giả,nhưng linh lực mà tên Ngạo Thế đánh ra dù mang tà khí uy mãnh nhưng vẫn vương một chút lực thanh tẩy.

Hắc Nguyệt Nương quay lưng nói

-Ta không sao ,ta hiểu rồi...ta xin mạn phép lui về Tư phòng...

Hắc Nguyệt Nương bỏ đi vội không tránh khỏi sự nghi ngờ của Dương Thiên Hạo

-"Bà Ta quen biết Ngạo Thế kia sao?"

Hắc Nguyệt Nương về lại Tư phòng ngồi thất thần nơi bàn trà,bà ta đưa tay tụ linh khí biến ra một khúc đuôi Hồ Ly trắng,khúc đuôi này mang linh quang bạc lấp lánh xung quanh,đoán chừng phải là đuôi của một Hồ Ly Tiên có Tu Di cao.

-Thập Nhị Hồ Tiên Bạch Diễn Tình...con của chàng gây rối Nhân Gian rồi...Ta phải làm gì đây?

...Lý Tự Nhiên đuổi theo Nguyệt Y Thần chạy đến bên một cửa hang thì dừng lại ,cả hai dùng quyền cước đánh nhau

-Yaaa...Thánh Nữ Điên...bổn công tử đây đã thăng cấp linh đan rồi... không còn là tên Tu Nhân mới luyện võ đâu...chết nè...

-Bốp!

-Á!

Thân pháp của Lý Tự Nhiên nhanh hơn Nguyệt Y Thần cho nên đã thẳng chân đá cho cô nàng một cái vào mông,khiến nàng ta ngã dúi dụi về phía trước

-Tên tiểu tử thúi nhà ngươi...yaa...xem bổn cô nương thu phục ngươi đây...lên cho ta...Tiểu Cửu!

Con Nhện Tiểu Cửu hiện ra phun tơ trói cứng Lý Tự Nhiên lại như một con sâu,Hắn chỉ nhếch mép cười khẩy

-Hừ...con nhện thúi lắm lông chỉ có mấy chiêu cũ rích này thôi sao,muốn trói ta hả,nằm mơ...yaa...

-Uỳnh!

Lý Tự Nhiên công phá tơ nhện ,nhanh tay điểm chú phong ấn con Tiểu Cửu thành một con rối nhện nhỏ như bàn tay.

-Á...Tiểu Cửu của ta...tiểu tử thúi giải chú cho thần thú của ta mau...yaa...

Nguyệt Y Thần tung lụa quất tới tấp,Lý Tự Nhiên phải triệu kiếm ra đánh trả.

-Á...phát điên rồi hả?

-Rốp,xoảng!

Nguyệt Y Thần quất gãy kiếm của Lý Tự Nhiên thành ba khúc,còn trói gô chân tay của Hắn.

-Tiểu tử ta cho ngươi chết...

-Hừ...trẻ con...yaa...

-Bốp!

-Úi ya...

Lý Tự Nhiên lại công phá làm đứt vải lụa và chưởng cho Nguyệt Y Thần một cái văng xa.Nàng nghiêng ngả đứng lên,lấy ra một cái sáo nhỏ bằng ngọc bích thổi ra một tiếng kéo dài.

-oét....

Lý Tự Nhiên hất mặt thách thức

-Ha...đánh không lại ta giờ muốn thổi sáo làm điếc tai ta sao hả...thổi nghe chói tai quá đi...

Từ trong hang sâu,dồn dập chạy ra cả trăm con Hồ Ly hung hãn,bọn chúng nhào vào Lý Tự Nhiên tấn công.Hắn phát hoảng bỏ chạy loạn xạ ,vừa chạy vừa tung chưởng đánh văng mấy con Hồ Ly.

-Graoooo...

-Á...đánh không lại ta,thả chó cắn ta hả?

Nguyệt Y Thần cười hả hê nói

-Chó gì mà chó...là Hồ Ly đó đồ ngốc...cắn đi cắn chết Hắn đi ...ha ha ha...sợ chưa tiểu tử thúi...van xin ta đi...ha ha...

Lý Tự Nhiên tập trung phát linh tức thổi bay toàn bộ Hồ Ly xung quanh

-Hừ...xem thường ta quá rồi đó Thánh Nữ điên...yaaa...

-Uỳnh!

Nhưng bọn Hồ Ly cứ chạy ra mãi không ngừng,khiến cho Lý Tự Nhiên đánh đến đuối cả chân tay.

-Hồ Ly ở đâu mà nhiều thế này aaa...

-Ha ha ha...Ta nói cho ngươi biết Hang Hồ Ly ở Hắc Phong Đỉnh được đích thân Sư Tôn của ta yểm chú Nhân Bản ,chúng sẽ không ngừng sinh sôi ,chỉ trong chớp mắt là đã tách ra hàng trăm con...lần này cho ngươi đánh cạn linh lực luôn...ha ha...

-Yaa...Ác Nữ ,Điên Nữ...

"-Hừ ...yểm chú Nhân Bản ư...ông đây không biết phá chú sao hả?"

Lý Tự Nhiên mở ra một vòng kết giới bảo vệ ngăn không cho bọn Hồ Ly đến gần,Hắn dùng máu vẽ ra một đạo bùa,nhanh dồn linh lực phá chú đánh vào hang sâu.

-Giải!

-Uỳnh!

Nguyệt Y Thần hoảng hốt há hốc mồm nhìn Lý Tự Nhiên không chớp mắt

-Ngươi ngươi ngươi phá được chú thuật của Sư Tôn ta ư?

Bọn Hồ Ly còn lại cũng hốt hoảng bỏ chạy mất,Lý Tự Nhiên bất ngờ quay sang dùng khốn tiên tác trói hai tay của Nguyệt Y Thần lại.

-Trói!

-Hả?Á tên tiểu tử thúi này,cởi trói cho ta...

-Hừ...thả Hồ Ly ra cắn ta,bây giờ còn dám ra lệnh cho ta hả...ta không dạy cho cô một bài học thì cô không biết sợ là gì rồi...

Lý Tự Nhiên nhặt lấy một cành hoa mai khô quất vào mông của Nguyệt Y Thần mấy cái.

-Quất mông cô,sợ chưa hả?gọi ca ca đi,ta sẽ tha cho...

-Úi ya...hu hu...

-Ớ...cô khóc đó hả?Ế...vậy mà Thiên hạ đồn rằng Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo trời sinh vô tình lãnh đạm, không biết cười cũng không biết khóc...xem ra chỉ là nhảm nhí...

-Híc hic...ta cũng là người sao không biết cười,biết khóc chứ...ngươi ăn hiếp ta...hu hu...

-Xì...khóc trông xấu ghê chưa...còn đâu là Mỹ nhân kiêu sa diễm lệ nữa...thôi thôi...nín dùm đi...đưa tay đây ta cởi trói cho...

Lý Tự Nhiên vừa cởi trói cho Nguyệt Y Thần thì một cái bóng đen to lớn hiện ra bao trùm lên cả hai,khiến cho Nguyệt Y Thần há hốc mồm,mở to mắt ú ớ

-Ở...ở...ở...phía sau...phía sau...

-Sau gì hả ..phía sau có gì?

Lý Tự Nhiên ngoảnh đầu lại nhìn thì nhảy dựng

-Á...Quái Thú Xuyên Giáp?nó nó ở đâu chui ra vậy hả?là cô thả nó ra ư?

-Ta ta không có bản lĩnh đó đâu...Quái cấp Đại đó ...chạy chạy mau...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.