Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xem tao đẹp trai

Phiên bản Dịch · 1700 chữ

Lách cách... Lách cách....

Tiếng động kì dị vang lên trên hành lang.

Cơn gió âm lãnh nổi lên, cửa phòng ngủ mở ra trong im lặng.

Thiếu nữ đang ngủ say trên giường lớn chau mày, bất ổn trở mình, tựa như cảm giác được cái gì.

Thiếu niên đang quay lưng với cửa, ghé vào bàn máy tính ngủ say lại đang gặp ác mộng, hoàn toàn không hay biết gì về chuyện ngoài cửa.

Lạnh lẽo tới tận xương tủy, khiến không khí trong phòng dường như trở nên rét lạnh.

Thiếu nữ ngủ say trên giường không nhịn được kéo chăn che kín, lúc ngủ phát ra tiếng thở dốc thật khẽ.

Trước bàn máy tính, thiếu niên đang tựa vào ngủ cả người toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt hoảng sợ, tựa như gặp phải chuyện khủng bố nào đó trong mộng.

Hắn quay lưng về phía cửa, phía sau là hành lang tối tăm nặng nề, đang có thứ gì đó chậm rãi chuyển động ở bên ngoài.

Lách cách lách cách lách cách lách cách...

Tiếng động đáng sợ vang lên như tiếng khớp bị vặn gãy, một bóng hình màu trắng chậm rãi bò ra từ trên trần nhà.

Trong góc bàn bên cạnh máy tính, một nhóc con cả người trắng bệch ngồi xổm bên cạnh Lâm Nguyên Phi, hai tay che miệng, dường như nó rất sợ hãi, cơ thể nhè nhẹ run lên.

Nhưng con mắt màu đen lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Nguyên Phi đang ngủ say, hai mắt trống rỗng vô thần.

Lách cách lách cách lách cách lách cách lách cách.... Lách cách lách cách lách cách lách cách lách cách lách cách....

Trên trần nhà, tiếng động quỷ dị kia vang lên ngày càng gần.

Lâm Nguyên Phi đang tỳ vào bàn máy tính vẫn còn đắm chìm trong giấc mơ khủng bố, đầu mướt mồ hôi.

Lâm Nguyên Phi phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.

Chạy như điên thật lâu, cuối cùng hắn cũng cảm thấy hơi mệt.

Không biết do cảnh trong mơ, hay là do chủ nhân thân thể này rèn luyện thân thể cực tốt mà hắn chạy như điên ít nhất nửa tiếng mà mới chỉ thở hổn hển rất nhẹ.

Cảnh tượng trước mắt đã không còn là đình viện kiểu Nhật như trước.

Hắn phát hiện mình đang chạy nhanh bên trên một cái cầu thang hình xoắn ốc, bốn phía là không gian tối đen như mực, tựa như chỉ cần đạp sai một bước là sẽ chết không có chỗ chôn.

Bên dưới chân, một giọng cười hưng phấn như âm hồn bất tán đang truy đuổi hắn sít sao.

Cả người đỏ tươi đáng sợ do bị bỏng là ác ma trong mộng của vô số người.

"Hì hì hì hì hì... Lâm Nguyên, mày chạy nhanh ghê!"

Tiếng cười vui vẻ của Freddy dường như vĩnh viễn đều vang lên bên tai Lâm Nguyên Phi.

"Chạy nhanh như vậy khẳng định hai chân của mày cường tráng lắm?"

Giây tiếp theo, cầu thang trước mặt Lâm Nguyên Phi đột nhiên mọc ra hai cánh tay, mạnh mẽ tóm mắt cá chân của hắn.

Sau đó, đầu Freddy từ cầu thang thò ra, giống như mọc ra từ cầu thang vậy, Freddy từ sàn cầu thang vươn nửa người lên, cứ vậy ngẩng đầu nhìn Lâm Nguyên Phi.

Hắn ta cười khặc khặc tóm hai chân Lâm Nguyên Phi.

Móng vuốt kim loại sắc bén bên cánh tay phải của con ác ma tóm chặt bắp chân của Lâm Nguyên Phi, hắn ta cười hưng phấn: "Hai cái đùi này cường tráng như vậy, nếu chặt đi làm tiêu bản thì đúng là một tác phẩm nghệ thuật!"

Lâm Nguyên Phi lạnh sống lưng, đầu toát mồ hôi hột, hắn hét một tiếng, dùng đầu gầu đập vào mặt Freddy, hất con ác ma mọc nửa người ra kia đụng vào cầu thang.

"A!"

Freddy hét lên tiếng kêu thảm thiết, toàn bộ đầu của hắn ta đều bị Lâm Nguyên Phi hất đập vào sàn, mắt của hắn ta bị lực ép ép văng ra ngoài, máu tươi bắn đầy đất.

Lâm Nguyên Phi căn bản không rảnh nhìn thảm trạng của Freddy, hắn liều mạng giãy khỏi hai tay của Freddy rồi chạy tiếp.

Vừa chạy vừa điên cuồng tự thôi miên chính mình.

Gương! Gương! Gương gương!

Lâm Nguyên Phi nhớ rõ trong phim điện ảnh nguyên tác của Ác quỷ đường phố, sau khi Freddy giết sạch tất cả trẻ con ở phố Elm, khi quyết chiến với nữ nhân vật chính phần bốn Alice, thực lực ban đầu của Freddy đã nghiền ép Alice.

Trong lúc hỏang sợ, Alice đã dùng gương chiếu lại người Freddy, Freddy vừa nhìn thấy giơng mặt tà ác của mình trong gương thì lập tức kêu thảm, cả người chia năm xẻ bảy.

Tuy không hiểu ý ẩn dụ trong đó, có lẽ là thứ tà ác không thể nhìn thẳng vào người mình, nhưng ít nhất Lâm Nguyên Phi hiểu được một chuyện.

Chỉ cần nghĩ cách khiến Freddy soi gương thì hắn ta sẽ gặp xui xẻo!

Lâm Nguyên Phi tiếp tục chạy về phía trước, cầu thang xoắn ốc đi lên cuối cùng cũng xuất hiện điểm cuối, đó là một cánh cửa màu đen.

Không chút do dự, Lâm Nguyên Phi phá cửa xông ra ngoài.

Sau đó, hắn đi vào một căn phòng trống trải đầy gương.

Dù sao đây cũng là cảnh trong mơ của mình, tuy Freddy là chúa tể ác mộng, nhưng Lâm Nguyên Phi vẫn có năng lực nhất định khống chế cảnh trong mơ của chính mình.

Chỉ cần liều mạng thôi miên bản thân thì đúng là có thể thay đổi một chút gì đó ở trong mơ.

Hắn thở hổn hển, không quan tâm tiếng cười của ác ma đằng sau, đi thẳng về phía một tấm gương gần nhất.

Lâm Nguyên Phi ôm lấy tấm gương cao ít nhất 150cm lên.

Lúc này, cánh cửa màu đen phía sau hắn vừa hay bị phá hỏng, Freddy lảo đảo ra khỏi cửa.

Bây giờ trông Freddy rất thê thảm, ngũ quan do bị va chạm mạnh trở nên cực kì xấu xí, mũi miệng vặn vẹo lại một chỗ, con mắt trái bị ép lòi ra ngoài, chỉ còn một sợi mạch máu liên kết giữ lại, bất kì lúc nào cũng có thể rụng xuống.

Dù nhìn ra sao cũng thấy đây là gương mặt vô cùng thảm thiết.

Freddy lẩm bẩm: "Nhóc võ sĩ, mày phá hỏng mặt tao rồi!"

Hắn ta dùng lực mạnh xoa xoa gương mặt vặn vẹo, chà xát xoa tròn như thể sẽ khiến ngũ quan khôi phục lại bình thường.

Sau đó Freddy ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Nguyên Phi ở đối diện: "Nhóc võ sĩ, sao mày không chạy nữa? Mệt rồi à?"

Freddy khặc khặc cười nhạo.

Lâm Nguyên Phi hít một hơi thật sâu, giơ mạnh chiếc gương trong tay ra: "Freddy! Nhìn đây!"

Sau đó, Freddy ngẩng đầu.

Nhìn về phía chiếc gương.

Không chút vật cản, cả người Freddy xuất hiện trên kính.

Hắn ta kinh ngạc mở to hai mắt, sau đó chớp chớp.

"Hả... Nhìn gì?" Freddy hỏi.

"Nhìn xem tao đẹp trai không à? Khặc khặc khặc..." Freddy cười khặc khặc, đứng tại chỗ tạo dáng như người mẫu, tay phải đặt ở hõm hông, nửa người hơi nghiêng nghiêng, tựa như đang được truyền thông chụp hình vậy.

Freddy vừa điều chỉnh tư thế của mình, vừa nhìn bản thân trong gương, cười khặc khặc: "Nhìn Freddy đi, đẹp trai!"

Lâm Nguyên Phi trợn mắt há mồm.

Gương... Vô dụng sao?

Ôi mẹ ơi! Gương vô dụng?

Tên chó Freddy này rốt cuộc do thứ gì tạo ra? Bản sửa đổi? Đm vì sao gương lại vô dụng!

Lúc này, dường như Freddy cảm nhận được gì đó, hắn ta vụt ngẩng đầu nhìn về phía bên trên.

Trong nháy mắt, tầm mắt của Freddy xuyên qua tầng ngăn cách giữa cảnh trong mơ và thực tại, nhìn thấy thứ gì đó đang bám giữa nóc phòng ngủ của Lâm Nguyên Phi.

Freddy cười nhạo: "Nhóc võ sĩ, mày trêu chọc phải một thứ đáng yêu rồi."

Lâm Nguyên Phi sửng sốt, nói: "Thứ đáng yêu gì?"

Freddy nhìn hắn, cười ha ha: "Tóm lại lần này coi như tao cứu mày một mạng, nhớ mà sống cho tốt đừng có chết. Mạng của mày sau này là của Freddy tao, lần sau chúng ta lại gặp..."

Freddy cười hì hì, bàn tay phải có móng vuốt kim loại sắc bén vung lên, chào tạm biệt vói Lâm Nguyên Phi.

Ở thế giới thực, trong tiếng lách cách quỷ dị, thứ gì đó trên trận nhà lao về phía Lâm Nguyên Phi đang ngủ say.

Lâm Nguyên Phi đang ở trong mơ, vẻ mặt khó hiểu: "Cái gì mà cứu tôi một mạng? Ông đang nói gì thế?"

Giữa phòng ngủ, bóng người màu trắng đã bao phủ Lâm Nguyên Phi đang ngủ say trên bàn máy tính.

Nhưng khi hai người đụng vào nhau, trong không khí phát ra tiếng nổ vang nhỏ không thể nghe thấy.

Từ xa tựa hồ truyền tới tiếng cười ha ha của Freddy.

Bóng người máu trắng như bị điện giật bắn ra ngoài.

Mà Lâm Nguyên Phi đang ngủ say lại lạnh run cả người, mặt hoảng sợ: "Shh... Lạnh quá! Chuyện gì thế?"

Khi bóng người màu trắng kia chạm vào hắn, cả người hắn như rơi vào hầm băng, giá lạnh thấu xương, lập tức bừng tỉnh từ trong giấc mộng.

Vô thức quay đầu lại, Lâm Nguyên Phi hoảng sợ nhìn phía sau.

Hành lang bên ngoài, trong bóng đêm lạnh lẽo, một gương mặt lạnh lùng đang oán độc nhìn chằm chằm vào hắn.

Rồi chậm rãi biến mất.

Ngay khi hai bên chạm mắt nhau, cả người Lâm Nguyên Phi cứng ngắc.

Ôi mẹ ơi... Kayako....

Bạn đang đọc Thế giới này có vấn đề của Thất Nguyệt Tửu Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ninna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.