Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1520 chữ

Hành lang bên ngoài, gương mặt oán độc kia đã im hơi lặng tiếng biến mất từ lâu.

Nhưng cả người Lâm Nguyên Phi lại cứng đờ bất động tại chỗ, mất một lúc lâu mới khôi phục lại năng lực hành động.

Kayako....

Mẹ ơi... Là Kayako thật...

Ngay khi nhìn thấy gương mặt oán độc kia, Lâm Nguyên Phi lập tức nhận ra thân phận của cô ta.

Không chút nghi ngờ, mình quả nhiên bị Kayako theo dõi thật.

Thế giới này thực sự có Kayako!

Kinh hồn chưa hết, thở hổn hển thật mạnh, lúc này Lâm Nguyên Phi mới phát hiện cả người mình toàn mồ hôi lạnh, quần áo mỏng manh bị mồ hôi làm ướt sũng.

Kayako tới giết hắn sao?

Nhanh như vậy?

Dựa theo hiệu suất giết người của Kayako thì bình thường, một khi cô ta lên đài thì cơ bản kết cục chính là cái chết.

Nhưng hắn lại không chết? Kỳ quái hơn nữa, là Kayako vậy mà lại chạy?

Không ra tay tiếp sao?

Lâm Nguyên Phi nhớ tới tiếng cười lớn của Freddy ở trong mơ.

"... Lần này coi như tao cứu mày một mạng..."

Ặc... Cứu hắn một mạng là cái quỷ gì? Chẳng lẽ tên Freddy kia cứu mình thật?

Lâm Nguyên Phi không thể hiểu nổi.

Hắn cẩn thận ngẫm lại, sở dĩ hắn đột nhiên tỉnh lại từ trong mơ là do cảm giác lạnh lẽo bò vào trong xương tủy.

Sau khi tỉnh lại, giá lạnh chậm rãi lui đi, Kayako oán độc đối diện với hắn, rồi từ từ biến mất.

Thế nên cảm giác lạnh lẽo trong mơ chắc là do bị Kayako tấn công?

Vậy nên lúc mình vừa ngủ đã từng bị Kayako đánh lén một lần?

Kayako không làm gì hắn, chỉ chạy đi?

Vì sao?

Hắn không tin Kayako lại đột nhiên nổi lòng từ bi hạ thủ lưu tình như vậy.

Tám chín mươi phần trăm là có liên quan tới Freddy.

Ít nhất khi hắn bị đánh lén vẫn còn đang ngủ say, mà Freddy lại là chúa tể giấc mơ.

Lời nói kỳ lạ mà Freddy đột nhiên nói lúc trong mộng "May trêu chọc phải một thứ đáng yêu"... Thứ đáng yêu mà ông ta nói sẽ không phải là Kayako chứ?

Lúc ở trong giấc mơ, Freddy đã cảm giác được Kayako ở thế giới thực sao?

Sau đó Freddy đã cứu hắn một mạng?

Vì sao? Lý do vì sao? Loại ác ôn như Freddy mà cũng có ngày phát lòng từ bi cứu người?

Lâm Nguyên Phi không tin thứ ác ôn như Freddy sẽ cứu người không cần lý do.

Nghĩ ác một chút thì là do Freddy không muốn con mồi của mình bị con quỷ khác cướp mất nên mới hỗ trợ đuổi Kayako đi?

Kịch bản này cũ rồi!

Hơn nữa Freddy mạnh như vậy à? Ngay cả ác quỷ như Kayako cũng đuổi được?

A... To hết đầu... Rốt cuộc tình hình là như nào!

Lâm Nguyên Phi ngồi trước máy tính, suy nghĩ nửa ngày cũng không ra kết quả, đầu to như cái đấu.

Hắn đứng dậy đi đóng cửa phòng ngủ, sau đó còn lắp thêm một cái khóa.

Tuy biết hành động này không có tác dụng với ác quỷ, nhưng ít ra không gian phong bế vẫn mang lại cho hắn một cảm giác an toàn.

Sinh vật như con người quả nhiên thích tự an ủi bản thân.

Lâm Nguyên Phi thở dài.

Sau khi đóng lại cửa, Lâm Nguyên Phi nhìn thời gian.

Đã là bốn rưỡi sáng.

Cuồng phong bên ngoài đã dịu đi nhiều, có vẻ bão đã qua.

Lâm Nguyên Phi lay Yuki đang ngủ cực kì ngon trên giường.

"Yuki, tỉnh, tỉnh, mau tỉnh lại đi, có chuyện cần cậu trợ giúp."

Mơ mơ màng màng, cô gái mở to mắt nhìn thấy Lâm Nguyên Phi, mơ hồ nói: "Lâm Nguyên... Buồn ngủ quá, cậu vẫn chưa ngủ à? Khuya như vậy rồi mà vẫn chưa ngủ, mai còn phải đi học đó..."

Đi học? Đi học em gái cậu!

Bão đổ bộ vào rồi còn định đi học, học sinh Nhật Bản chăm chỉ hiếu học như vậy à?

Chị gái ơi, bà chị có biết lúc bà chị ngủ đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Cậu có biết Kayako, Freddy không? Hai con ác quỷ nổi danh thế giới đó!

Vừa mới ngay tại đây, hai con đại ác quỷ đó đã thay phiên thăm tôi một lần... Phì, nói như thể mình là gái đứng đường tiếp khách vậy.

Lâm Nguyên Phi thở dài, nói với Yuki: "Tóm lại đừng nói chuyện đi học vội, Yuki mau tỉnh táo lại đi, giúp mình một việc. Chuyện rất quan trọng!"

Câu cuối cùng Lâm Nguyên Phi tăng thêm ngữ điệu.

Yuki chớp mắt, chậm rãi ngồi dậy, khó hiểu hỏi: "Chuyện gì vậy?"

Lâm Nguyên Phi hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn Yuki, nói: "Đợi lát nữa mình ngủ thì cậu nhớ nhìn mình, nếu mình có phản ứng mạnh ví dụ như chảy mồ hôi lạnh, nói mớ hay gào linh tinh gì đó thì lập tức đánh thức mình!"

Cô bé khó hiểu: "Vì sao thế?"

Lâm Nguyên Phi nằm xuống cạnh Yuki: "Giờ không kịp giải thích! Yuki nhớ phải nghiêm túc nhìn mình, một khi mình có bất kì phản ứng khác thường nào thì phải lập tức gọi mình dậy!"

Cuối cùng, thấy vẻ mặt hoang mang khó hiểu của Yuki, Lâm Nguyên Phi vội bổ sung: "Đây là chuyện quan trọng liên quan tới mạng sống của mình, Yuki nhớ không thể ngủ gật hay thất thần nhé!"

Yuki tỏ vẻ tủi thân: "Nhưng Lâm Nguyên, Yuki cũng buồn ngủ lắm... Rất mệt..."

Lâm Nguyên Phi thở dài, cô bé hồn nhiên vô tư này xem ra vẫn chưa hiểu hết được tính nghiêm trọng của sự việc.

Freddy còn đang để ý tới mà cậu còn dám ngủ, bà cô tổ của tôi ơi, cậu không biết Freddy chảy nước miếng ước mơ tới cậu à?

Hắn hít sâu một hơi, nhìn đồng hồ rồi nói: "Yên tâm mình ngủ không lâu đâu, nhiều nhất là nửa tiếng, nếu mình không có phản ứng kỳ lạ gì thì cậu gọi mình dậy, sau đó cậu có thể ngủ được rồi."

Yuki tủi thân gật đầu, vô thức đồng ý với Lâm Nguyên Phi.

Nhưng Lâm Nguyên Phi nằm bên cạnh, bấy giờ Yuki mới phát hiện hai người đang cùng giường chung gối như một cặp vợ chồng, hai người cùng nằm trên một chiếc giường rất mập mờ.

Yuki do dự một hồi, lúc này mới nhỏ giọng nói.

"Lâm Nguyên ơi, đừng ngủ cạnh mình..."

Nhưng lão lưu manh Lâm Nguyên Phi kia đã nhắm mắt ngủ vù vù từ lâu, giả bộ mắt điếc tai ngơ với oán hận của cô gái bên cạnh.

Vốn phải thức đêm tới rạng sáng, hắn đã cực kì mệt mỏi mà vẫn phải cố gắng không được ngủ.

Giờ vừa nhắm mắt lại đã nặng nề ngủ mất.

Sau đó, Lâm Nguyên Phi nghe thấy tiếng sàn sạt quen thuộc.

Hắn mở to mắt, phát hiện bản thân đang ngồi trong căn phòng quen thuộc.

TV ở trước mặt đang pháp đoạn ghi hình quen thuộc... Băng ghi hình của Sadako.

Còn hắn đã quay lại căn nhà ma của Kayako.

Trong căn phòng tối tăm u ám, chỉ có ánh sáng màn hình TV ảm đạm chiếu sáng gương mặt không ổn định của Lâm Nguyên Phi.

VL...

"Freddy!"

Lâm Nguyên Phi bị bóng tối bao vây, không hiểu sau cảm thấy lạnh sống lưng, lớn tiếng gào lên nhằm che giấu sự thiếu tự tin của mình: "Ông ở đâu? Mau ra đây cho tôi!"

Nhưng trong căn nhà ma tối tăm lạnh lẽo không có ai đáp lại lời của hắn.

Lâm Nguyên Phi đứng dậy, nhìn căn nhà ma âm u trước mặt, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không mà lúc nào hắn cũng cảm thấy ngôi nhà ma này cực kì âm trầm, giống như trong bóng đêm có thứ gì đó đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn.

Cảm giác chân thật mạnh mẽ như vậy khiến hắn sởn tóc gáy.

Vãi, chẳng lẽ mình đã quay lại căn nhà ma của Kayako...

Lâm Nguyên Phi tỏ ra hoảng sợ.

Đúng lúc này, phía sau lưng hắn truyền tới động tĩnh rất nhỏ.

Tựa như có người đang đi lại sau lưng hắn.

Hắn lập tức xoay người, hét lớn: "Freddy!"

Sau đó hắn nhìn thấy được thứ gì đó.

Lách cách lách cách lách cách lách cách....

Tiếng động quỷ dị, sắc mặt tái nhợt lạnh lùng, sắc thái thảm đạm vặn vẹo, còn có máu tươi bị để lại khi bò...

VL!

Kayako?!

Vẻ mặt của Lâm Nguyên Phi cứng đờ.

Vì sao lại là Kayako?!

Bạn đang đọc Thế giới này có vấn đề của Thất Nguyệt Tửu Tiên

Truyện Thế giới này có vấn đề tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ninna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.