Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chào mừng về nhà

Phiên bản Dịch · 1514 chữ

Từng trang tin tức đưa tin trên màn hình máy tính đều đưa cùng một tin tức.

Năm 1999, gia tộc danh môn Ryougi ở Tokyko bị diệt môn...

Mà thành viên cả gia tộc chết hết, không một ai may mắn còn sống.

Gia tộc Ryougi chết hết? Ai làm? Không phải gia tộc Ryougi là gia tộc diệt ma đứng đầu trong bốn đại gia tộc hay sao? Hàng đầu mà lại dễ dàng bị diệt cả nhà như vậy.

Hơn nữa có lẽ gia tộc Ryougi vẫn còn một người là Ryougi Shiki?

Có Trực Tử Ma Nhãn, nối thẳng với Căn Nguyên, được xưng là Tứ Đại Thiên Vương có thể đi ngang ngay cả thần cũng có thể giết, loại gia tộc trâu bò như này mà cũng bị người ta giết chết hết?

Thế giới quan ở thế giới này thực sự khiến người ta mơ hồ...

Rốt cuộc đây có phải là thế giới Type-Moon hay không?

Đầu Lâm Nguyên Phi to ra như cái đấu.

Không có thành phố Fuyuki, không có thành phố Mifune, cho dù nơi này là thế giới Type-Moon thì hắn phải đi tới đâu tìm đại lão cầu cứu mạng đây? Một chút manh mối cũng không có!

Hắn mới chỉ xem qua vài bộ anime, tuy biết The Clock Tower ở Anh, nhưng chó nó biết cụ thể vị trí của The Clock Tower ở đâu.

Huống hồ qua đủ loại tin tức xem được, thế giới này khả năng không phải là thế giới Type-Moon, dù hắn có tới Anh thì tám chín mươi phần trăm cũng không tìm thấy The Clock Tower.

Ôi... Không lẽ là trời muốn diệt mình?

Lâm Nguyên Phi tỏ ra cay đắng.

Còn Yuki bên kia đã ngủ say, ngủ rất ngon.

Lâm Nguyên Phi tra mạng tới hơn nửa đêm, bây giờ đã là 3 rưỡi sáng.

Có lẽ bên ngoài bão đã đổ bộ, tiếng gió rít như tiếng quỷ gào, nghe rất đáng sợ, khiến Lâm Nguyên Phi vịt cạn chưa tới bờ biển bao giờ lạnh run hết người.

Giữa phòng ngủ im lặng, Yuki ngủ trên chiếc giường lớn ấm áp, mà Lâm Nguyên Phi đợi thêm lát nữa sẽ ngủ dưới sáng.

Ừm, nói cách khác, tối nay hai người ngủ chung một phòng.

Tuy Yuki không tình nguyện, nhưng Lâm Nguyên Phi lấy lý do phòng bên cạnh chưa thu dọn sạch sẽ, nửa bắt buộc nửa yêu cầu đêm nay Yuki ngủ chung một phòng.

Chủ yếu là do Lâm Nguyên Phi sợ khi hai người tách ra, lúc lạc đàn bị Kayako xông tới giết.

Không lẽ bạn không biết định luật lạc đàn sẽ xui xẻo bị giết trong phim kinh dị? Yuki, tôi chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi!

Quay đầu nhìn thoáng qua Yuki đang ngủ say trên giường, gương mặt ngủ say đáng yêu không chút đề phòng khiến Lâm Nguyên Phi không nhịn được thở dài.

Cô bé này hình như không có lòng đề phòng người hơi quá? Không sợ sau khi ngủ bị Lâm Nguyên Phi có ý đồ quấy rối sao?

Lúc này Lâm Nguyên Phi đã rất mệt, nhưng hắn vẫn cố gắng chống đỡ tinh thần lướt web, không ngừng tìm kiếm tin tức có liên quan tới sự kiện thần quái, muốn xem thử xem có thể tìm ra cách cứu mạng mình hay không.

Dĩ nhiên, cái quan trọng nhất là bây giờ hắn không dám ngủ.

Nhỡ lúc đang ngủ, bà chị Kayako mò vào thì ngay cả chạy cũng không chạy được... Hắn không muốn chết mà không biết gì cả.

Dù không phản khác được, thì ít nhất trước khi chết cũng nhổ được một ngụm nước miếng vào mặt Kayako...

Ôm thanh kiếm gỗ mà Ryougi Shiki để lại, Lâm Nguyên Phi mạnh mẽ chống đỡ tinh thần tìm đủ lại truyền thuyết siêu nhiên.

Nói thật, tuy chẳng ôm bất kỳ hi vọng gì với thanh kiếm gỗ mà Ryougi Shiki để lại, nhưng trong tiềm thức Lâm Nguyên Phi vẫn hy vọng món đồ chơi này chính là thần khí trừ ma trừ quỷ.

Loại hành vi này còn gọi là, tự an ủi...

....

........

Ánh nắng ấm áp chiếu lên người Lâm Nguyên Phi.

Hắn híp mắt nhìn sân viện kiểu Nhật trước mắt, có hơi hoang mang.

Đây là đâu? Mình tới đây từ khi nào?

Trong sân vườn có một hồ nước nhạt màu, bên hồ dùng đá cuội đắp thành một vòng, vừa hay vây quanh hồ nước.

Bên cạnh sân vườn trồng rất nhiều cây trúc, ống trúc xanh biếc từng cây từng cây đột ngột mọc ra khỏi mặt đất, dưới phiến lá trúc màu xanh, ánh mặt trời đổ ra từng mảng từng mảng bóng cây.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, góc hành lang dài trong sân vườn truyền tới tiếng hát trong trẻo êm tai.

Lâm Nguyên Phi vô thức bước tới, xuyên qua góc hành lang, xuất hiện trước mắt hắn là một khoảnh sân nhỏ (trung đình) rộng rãi.

Trên bãi cỏ mềm xốp, vài cô bé đáng yêu mặc váy trắng puffball*, khiến các bé lolita trông như thiên sứ vừa đáng yêu vừa xinh đẹp.

*Váy puffball: Váy công chúa kiểu Tây Ban Nha

Nhìn cảnh tượng xinh đẹp này, Lâm Nguyên Phi vô thức mỉm cười dịu dàng, giật mình thầm nghĩ bản thân lạc vào thiên đường.

Giọng nói trong trẻo đáng yêu của các bé gái vang lên tựa như âm thanh của thiên nhiên, đang khẽ ngâm nga một bài đồng dao thiên chân.

"One, two, freddy's coming for you."

"Three, four, better lock you door..."

Nụ cười trên mặt Lâm Nguyên Phi cứng đờ.

Mà lúc này, các bé gái lại tiếp tục nhảy dây, tiếp tục hát khẽ bài ca dao.

"Five, six, grab your crucifix."

Lâm Nguyên Phi ôm chặt đầu, mắt trừng sắp rách.

"Vcl! Bảo sao cái tên phố Elm lại nghe quen như thế! Hóa ra là phố ác quỷ! Đờ mờ!"

Vẻ mặt Lâm Nguyên Phi lúc này rất dữ tợn, nội tâm thống khổ vô cùng.

Dịch lại bài ca dao của mấy lolita kia thật ra rất đơn giản.

1, 2, Freddy đang tìm bạn

3, 4, khóa kỹ cửa phòng bạn

5, 6, nắm chặt thánh giá

Còn nội dung phía sau thì các lolita kia đã hát tới câu cuối cùng

"Nine, ten, never sleep again."

9, 10, thức trắng đêm không ngủ

Đứng tại chỗ hít sâu vài hơi, Lâm Nguyên Phi mặt không đổi sắc bước qua, khi đi qua bên cạnh một lolita đang nằm trên thảm cỏ, bé loli kia ngẩng đầu nhìn hắn, nở nụ cười đáng yêu.

"Chào mừng trở về, Lâm Nguyên." Bé loli nở nụ cười, làm lộ hàm răng nhỏ bé đáng yêu.

Lâm Nguyên Phi cúi đầu nhìn cô bé, há miệng hỏi: "Freddy đâu rồi?"

Bé loli tươi cười hoạt bát đáp: "Freddy sẽ quay lại ngayy..."

Lời của bé loli vừa dứt thì ánh nắng tươi sáng trên bầu trời bỗng nhiên biến mất, cuồng phong lạnh lẽo gào thét, toàn bộ thế giới lập tức rơi vào bóng đêm âm trầm, tia chớp rạch ngang bầu trời, các bé gái vội vàng chạy sâu vào trong sân viện.

Lâm Nguyên Phi vô thức hô lên: "Này!"

Nhưng các bé loli căn bản không hề quay đầu lại nhìn hắn, các bé vừa chạy chậm, vừa khe khẽ nói chuyện.

Rồi nhanh chóng biến mất ở khúc quanh.

Khoảnh sân nhỏ ở giữa sân viện chỉ còn lại một mình Lâm Nguyên Phi.

Hắn đứng đần tại chỗ, đầu như to ra, cả người rét lạnh.

Ác quỷ đường phố, Freddy... Vãi! Sao chủ nhân thân thể này lại cứ trêu vào một số lão đại không thể dây chứ?

Ở trong nhà ma Kayako xem băng ghi hình của Sadako, ở căn nhà trên phố Elm nơi mà Freddy đang ẩn náu, còn cấu kết làm bậy với Tomie... Trời ơi, chủ nhân thân thể ơi, cậu đúng là thần!

Lâm Nguyên Phi bị hố đau cả bụng.

Dưới cái nhìn chăm chú đầy cay đắng của hắn, một bóng người xấu xí chậm ra bước ra từ trong góc hành lang.

Dưới chiếc mũ màu nâu đậm bẩn thỉu là chiếc áo lông sọc hồng xanh, cánh tay phải rũ xuống lộ ra móng vuốt bằng kim loại sắc bén, còn có thân thể do thiếu dinh dưỡng nên gầy trơ xương...

Hắn ta một tay chống tường như gái trong quán bar, phần áo lông dưới eo xoắn thành một độ cong xinh đẹp, ác quỷ đường phố lừng danh Freddy ngẩng đầu, gương mặt bị bỏng nặng lộ ra.

Trên gương mặt dữ tợn, nụ cười của hắn ta trông càng vặn vẹo hơn.

"Ha, bây bi, hoan nghênh về nhà..."

Một khắc kia, Lâm Nguyên Phi chỉ muốn chửi mẹ mày...

Bạn đang đọc Thế giới này có vấn đề của Thất Nguyệt Tửu Tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ninna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.