Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 750 chữ

Trong lòng mắng chửi Thiệu Lăng đến máu chó đầy đầu, ngoài mặt vẫn phải nói câu dễ nghe “Ngươi thật tốt bụng”.

Thiệu Lăng sai sử bọn họ làm việc một ngày, buổi tối mọi người cùng nhau trở về. Thiệu Chí do dự không muốn rời đi, nhưng Thiệu Lăng lại không cho cô ta mặt mũi.

Thiệu Chi cũng biết mình ở nhà anh hai không có phân lượng, tuy không muốn rời đi nhưng vẫn thành thật đi theo hắn ra ngoài, vừa đi vừa cảm thấy bản thân là người khốn khổ nhất trên đời.

Cô ta nhìn về phía bố mẹ mình, cả hai nhắm mắt lại và không ai để ý.

Sau đó cô nhìn anh cả và anh thứ ba của mình, hai người này cũng là nhắm mắt không ai nói chuyện.

Thiệu Chi biết mình không thể dựa dẫm vào ai nữa nên mím môi tức giận ngồi phịch xuống ghế ô tô, nhưng chẳng mấy chốc cô ta đã ngủ mất.

Kỳ thật cũng đừng nói là Thiệu Chi, những người khác cũng là như thế này, Thiệu Quốc Uy Phạm Liên bọn họ đều không làm việc nhà, đột nhiên làm việc nhi, này thật đúng là mệt không mở ra được mắt. Thiệu Chi tự cho là ủy khuất, nhưng bọn hắn nhưng một chút cũng không biết.

Trở về đi trên đường, xe còn không có khai ra Bằng Thành nội thành, trên xe liền tiếng ngáy một mảnh.

Nhưng thật ra ngày thường ở trong nhà liền có làm việc nhi Thiệu Tĩnh còn tính có điểm tinh thần, nói thật, hắc hắc, hắn tâm tình khá tốt.

Trên thực tế, đừng nói là Thiệu Chi, những người khác cũng vậy, Thiệu Quốc Uy Phạm Liên và những người khác đều không mấy khi đụng qua việc nhà, đột nhiên phải làm việc, thực sự rất mệt mỏi, không thể mở mắt được. Thiệu Chi tự cho là ủy khuất, bọn họ một chút cũng không biết.

Trên đường trở về, xe còn chưa rời khỏi thành phố Bằng, trong xe đã vang lên rất nhiều tiếng ngáy.

Mặt khác, Thiệu Tĩnh, người thường làm việc ở nhà, còn khá có tinh thần , nói thật thì hắc hắc, tâm trạng của hắn ta rất tốt.

Vợ chồng Thiệu Quốc Uy tuy không thích Thiệu Lăng nhưng Thiệu Lăng không sống ở Thiệu gia, cho nên hắn ta, Thiệu Tĩnh, được coi là kẻ thấp nhất trong nhà họ Thiệu, suốt ngày bị mắng mỏ, thỉnh thoảng hắn ta có chống cự, nhưng hắn ta chỉ dám cãi nhau với Thiệu Chi, còn cha mẹ hắn thì không dám chống đối.

Nhưng hiện tại xem bọn họ ăn mệt, hắn âm thầm vui mừng.

Thiệu Tĩnh tâm tình rất tốt, nhiều ít lộ ra ngoài một chút , khóe miệng đều có thể nhếch lên đến mang tai.

Thiệu Lăng hơi quay đầu lại nhìn về phía Thiệu Tĩnh xem một lần rồi lại một lần.

Thiệu Tĩnh sờ sờ mặt, nói: “Anh hai, anh nhìn cái gì vậy?”

Thiệu Lăng không nói nên lời, tiếp tục lái xe.

Nhưng bởi vì ánh mắt của Thiệu Lăng, Thiệu Tĩnh lá gan lớn hơn một chút, da mặt dày nói: “Anh hai, chủ trương di dời chỗ các anh là như thế nào?”

Thiệu Lăng nhướng mày: “Liên quan gì đến ngươi?”

Thiệu Tĩnh vội vàng nói: “Em chỉ là hỏi thăm một chút, bên nhà mẹ đẻ của vợ em A Huệ, nhà mẹ đẻ của chị dâu cả cũng sắp động dời, chính là ở thôn cách vách cạnh nhà anh đó. Tên là thôn Thang Khẩu đúng không nhỉ? Khoảng cách đến thôn chúng ta vẫn là rất gần.”

Thiệu Lăng lại lần nữa nhướng mày, chậm rãi nói: “Thôn Thang Khẩu chuẩn bị động dời?”

Thiệu Tĩnh: “Đúng vậy.”

Hắn hâm mộ không thôi, nói: “Anh nói xem tại sao vận khí của anh tốt như vậy, động dời, đây chính là đại phát!”

Thiệu Tĩnh đang hâm mộ cảm khái, đột nhiên nghe thấy anh hai của hắn cười nhạo một tiếng, Thiệu Tĩnh mờ mịt: “???”

Thiệu Lăng ý vị thâm trường: “Thôn Thang Khẩu động dời……”

Hắn kéo dài giọng điệu, Thiệu Tĩnh không nghe ra lời của Thiệu Lăng có gì không thích hợp nên gật đầu nói: “Ừ, bọn họ bây giờ đều giậm chân như điên.”

Bạn đang đọc Trở về thập niên 90 phá bỏ và di dời của Hương Tô Lật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhEdward
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.