Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Đánh Cược Trong Áo Ngươi Không Có Cục Đá!

Phiên bản Dịch · 1140 chữ

Nhưng không hiểu, Đường Tam cảm nhận được một cỗ chua xót hiếm thấy ở trong giọng của Phong ca!

Tăng thêm tình cảnh này, vậy mà để Đường Tam có loại trầm trọng khó tả, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Dù sao, hai mươi ngày, với hắn mà nói thì chỉ trong chớp mắt.

Nhưng Đường Tam không biết hai mươi ngày này đối với Vương Phong lại dường như giống như mấy năm!

Gian khổ mỗi khi tập luyện cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều muốn chết đi sống lại.

May mắn Vương Phong có Lưu Tinh Lệ, nếu không thì tập luyện không cần mạng như thế hắn đã sớm ngoẻo rồi.

"Hắc. . . Tiểu Tam nhi, tuy ngươi chưa có xem tiểu thuyết Cổ Long, ngân bưng lấy vẫn còn. . . Ha ha ha!"

Vương Phong đột nhiên cười ha ha, trong nháy mắt đem cỗ không khí trầm trọng phá hư hầu như không còn.

Đoạn văn mà hắn vừa nói chính là ở bên trong tiểu thuyết Cổ Long, đối thoại ngắn của Phó Hồng Tuyết cùng với Yến Nam Phi.

Không nghĩ tới, Tiểu Tam nhi thật đúng là đối mặt với hắn.

Tiếng cười kia nhất thời để cái trán của Đường Tam cũng không nhịn được hiện lên một trận hắc tuyến.

Phong ca thật đúng là làm cho người ta nhìn không thấu. . . Thỉnh thoảng trầm trọng, thỉnh thoảng vui cười.

"Tới đi!"

Ngữ khí của Vương Phong đột nhiên biến đổi!

Hắn vừa dứt lời.

Chân phải Đường Tam đạp mạnh tốc độ chạy tới Vương Phong cực nhanh, đối diện chính là một cái đấm móc, đánh về phía bên mặt Vương Phong.

Tốc độ này của hắn nếu cùng tuổi thì một chiêu khẳng định bị trực tiếp quật ngã, căn bản không kịp phản ứng.

Coi như nam tử trưởng thành thì cũng không tiện chống đỡ.

Thế mà, trong nháy mắt một quyền này sắp đụng phải gương mặt của Vương Phong thì thời khắc đất đèn hỏa quang, đầu Vương Phong giống như là một viên đạn vậy, nhẹ nhàng dời về sau một tấc.

Chính là một tấc này lại có thể tránh được một quyền của Đường Tam!

Một quyền rơi vào không trung, Đường Tam không có dừng lại chút nào, nhân cơ hội lấy tay khuỷu tay làm vũ khí tiếp tục tiến công vào nơi bả vai của Vương Phong.

Vương Phong lại chỉ nhạt cười một tiếng, lại là chếch dời vài tấc, tránh đi cú đánh bằng khuỷu tay này.

Thấy thế, Đường Tam hơi kinh ngạc, không nghĩ tới Phong ca luôn có thể tránh hiểm đi mỗi khi đòn đánh của mình sắp chạm vào.

"Trùng hợp?"

Đường Tam nhíu mày, chợt quyền cước có thứ tự xen lẫn các loại thế tiến công bên trong Thiên Mã Hành Không các loại, giống như thủy triều, một đợt lại một đợt đánh về phía Vương Phong.

Từ xa nhìn lại có thể thấy một đứa bé trai xuất thủ đâu ra đấy, rất có điều lệ đánh về phía mặt của một bé trai đang tươi cười.

Nhưng bé trai đang nở nụ cười lại không tổn hao lông tóc gì, quả thực là không để cho bé trai tiến công sờ được một góc áo!

Sau mười phút.

Một quyền của Đường Tam lại thất bại, sau đó lui trở về sau, bình tĩnh nhìn lấy Phong ca.

Trong lòng vô cùng kinh hãi!

Nếu như nói hai lần tiến công lúc đầu là trùng hợp.

Nhưng cứ duy trì như vậy không khỏi cũng có chút đáng sợ!

Thế công của mình chưa bao giờ dừng lại, coi như hai nam tử trưởng thành đều sẽ bị thế công này của mình đánh gục, không thể chống đỡ một chút nào.

Phong ca lại không có ăn một chiêu nào của mình!

'Dường như hắn có thể xem thấu tất cả công kích của ta! Cái này chỉ có một cái khả năng là tốc độ của hắn thực sự nhanh hơn ta nhiều!'

Trong lòng Đường Tam liên tục kinh hãi.

Tố chất thân thể của mình rất mạnh! Nhưng mà Phong ca. ..

Sự thật lại là như thế.

Ở trong mắt của Vương Phong, tất cả công kích của Đường Tam dường như bị thả chậm ít nhất là gấp ba bốn lần!

Coi như nhắm mắt lại nhai lấy Lam Ngân Thảo thì đều có thể tránh thoát.

Tất cả công kích của Đường Tam với hắn mà nói dường như đăng nhập vào trò chơi viên đạn vậy, hắn muốn né tránh thế nào thì né tránh lúc đó!

Đến tận đây, Vương Phong đại khái có cái giới hạn mơ hồ về thực lực của mình.

'Xem ra phải dùng Huyền Thiên Công gia tăng tốc độ, cùng lực lượng bên trong ba quyền để kết thúc trận đấy!'

Tốc độ của Vương Phong tốc độ khơi dậy lòng hiếu chiến của Đường Tam.

Đường Tam thở sâu, vận khí Huyền Thiên Công trong cơ thể, lần nữa phóng về phía Vương Phong.

Lần này, tốc độ của hắn ít nhất đề cao gấp hai lần trở lên!

Nhanh như điện chớp vọt tới!

Vương Phong hơi hơi ngưng tụ, thầm nghĩ trong lòng: Cái này chẳng lẽ là Huyền Thiên Công?

Trong cơ thể mình cũng có một cỗ năng lượng, không biết so với nội lực mà Tiểu Tam tu luyện Huyền Thiên Công sinh ra thì như thế nào?

Mỗi lần siêu việt cực hạn thân thể thì Lưu Tinh Lệ sẽ tràn ra một cỗ năng lượng lưu chuyển toàn thân, sau cùng lưu vị trí mấy tấc dưới bụng.

Bình thường, Vương Phong không có vận dụng cỗ năng lượng đặc thù này.

Vừa nghĩ, Vương Phong lần này cũng vẫn không có vận dụng.

Bởi vì Vương Phong cảm giác được tốc độ của Đường Tam thì mình vẫn có thể né tấnh.

Nhưng lần này Vương Phong không có né tránh.

Sau khi có nhận biết về tốc độ của mình thì Vương Phong muốn muốn thử lực lượng của mình một chút.

Vừa vặn, Tiểu Tam có thể vận dụng Huyền Thiên Công là một đối tượng hoàn mỹ.

Một quyền đánh tới.

Đầu tiên là Vương Phong nghiêng người né ra, ánh mắt nổi lên một trận ánh sáng, không né tránh, vung lên nắm tay phải trực tiếp dùng quyền nghênh đón với công kích của Đường Tam, lấy quyền đối quyền.

Đường Tam thấy thế thì giật nảy cả mình, không nghĩ tới lần này Phong ca lại không tránh!

Còn lựa chọn va chạm với mình?

Đang nghĩ ngợi.

Oanh!

Hai quyền chạm nhau!

Bạn đang đọc Từ Đấu La Bắt Đầu Đánh Tạp (Dịch) của Hạ Thụ Cầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HỗnThiênThầnĐế
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.