Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Thuyết Phục Được? Vậy Thì Ép Cho Phục!

Tiểu thuyết gốc · 2107 chữ

Trần Lập tưởng rằng hắn đã thoát được khỏi nanh vuốt của tiểu tổ tông kia , kết quả đêm hôm đó Lạc Vân Diệp lại gọi thêm người đến, cũng chính là các sư huynh sư tỷ của hắn, đứng trên ngọn đồi cách đó trăm trượng, nhìn vào căn động phủ nho nhỏ kia.

Đứng bên phải của Lạc Vân Diệp, là một thiếu nữ có làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ hồng giống màu máu, thần sắc có phần băng lãnh lại quyến rũ đến lạ, mái tóc đen tuyền phản chiếu ánh trăng, cơ thể thon gọn, lông mi dài thành từng sợi, nở nơi cần nở, ước chừng gần hai mươi tuổi, nói không ngoa chính là tuyệt sắc giai nhân.

Nàng ta là Đại Sư Tỷ của Trần Lập, tên Lý Vũ Hà, thiên tài đứng đầu Đảo Thần Phù, khí thế sâu không lường được, tu luyện thủy pháp, có tu vi Trúc Cơ Kỳ Cửu Trọng Đại Viên Mãn, nghe nói sắp kết đan đỉnh mà đột phá.

Phía sau Lý Vũ Hà, là một thiếu niên cường tráng, cao gần hai mét, phần ngực nở rộng, cơ bắp săn chắc, cuồn cuộn không thôi, khuôn mặt đầy vẻ nam tính, tuy nhiên lại không có quà nhiều râu, ước chừng hai mươi ba đến hai mươi tư tuổi.

Hơi thở của hắn tỏa ra xung quanh như con mãnh thú, tạo thành trường lực đè nén vạn vật trong bán kính nửa trượng, có tên Trương Định, Nhị Sư Huynh của Trần Lập, chuyên tu công pháp song hệ Thổ và Kim, tu vi Trúc Cơ Kỳ Thất Trọng.

Lại về bên phải của Lạc Vân Diệp, có một thiếu niên chỉ cao hơn nàng một chút, cơ thể chẳng quá cường tráng, lại có vài phần gầy gò, tuy nhiên vẫn xem như cân đối, mái tóc màu tím sẫm, nếu nhìn không rõ còn tưởng đó là màu đen, nhìn hắn ta khiến người khác liên tưởng đến mấy tên tiểu tử vừa bước sang tuổi mười sáu, làm việc theo cách nóng vội nhất.

Đây là Tứ Đệ Tử của Đảo Thần Phù, Đổng Thanh, đồng thời cũng như Tiểu Sư Huynh của Trần Lập, chuyên tu công pháp hệ lôi, có cảnh giới Trúc Cơ Kỳ Tứ Trọng.

Có thể thấy những người này đều mang tu vi cao hơn Lạc Vân Diệp, chắc hẳn do nàng suốt ngày đều đi chơi lung tung, không lo tu luyện, nên mới tỏ ra thụt lại so với các đệ tử của Đảo Thần Phù này, trừ Trần Lập.

Lạc Vân Diệp vuốt cằm đắc ý, sớm đã không nhịn nổi cảnh đứng chờ theo dõi này, nóng lòng muốn xông đến động phủ của Trần Lập, bắt con rùa rụt của kia phải ra khỏi mai của mình.

"Đại Sư Tỷ, Nhị Sư Huynh, Tứ Sư Đệ, chuẩn bị hành động đi!"

Lý Vũ Hà nhìn vào phía Tam Sư Muội của mình, lắc đầu ngao ngán, tỏ vẻ thất vọng với nàng, giọng điệu chán nản mà nói.

"Tiểu Sư Muội, ngươi không thể cứ hành sự nóng vội như vậy..."

Lạc Vân Diệp nghe lời này, phù má chu môi, hướng về phía vị Đại Sư Tỷ kia, vừa hờn dỗi, vừa thắc mắc hỏi.

"Ta từ lúc nào lại trở thành Tiểu Sư Muội rồi?"

Trương Định phì cười, chưa kịp để Lý Vũ Hà giải thích, hắn đã chen vào trước, mở miệng trêu chọc Lạc Vân Diệp.

"Còn chẳng phải là do muội suốt ngày ham chơi, không chịu tu luyện, để cho tu vi tụt lại phía sau Tứ Sư Đệ, trở thành đệ tử yếu nhất của Đảo Thần Phù sao?"

Lạc Vân Diệp nghe lời này liền đỏ mặt xấu hổ, giống như một tiểu cô nương bị trách phạt, tuy nhiên vẫn cố gắng gượng cãi lại cho bằng được.

"Nhưng cũng do ham chơi mà mọi người mới tập hợp ở đây đó, đừng có nói ta... Không đúng, chẳng phải vẫn còn tiểu sư đệ mới gia nhập sao...?"

Đổng Thanh đứng phía bên phải nãy giờ đã cười thầm trong bụng, nghe lời này khiến hắn đưa hết tăm tư ra ngoài, trêu chọc Tam Sư Tỷ của mình.

"Phụt... Sợ là hắn cũng sắp vượt qua tỷ rồi..."

Hai người kia lúc này cũng góp vui, đồng loạt trêu chọc Lạc Vân Diệp, khiến nàng đỏ mặt xấu hổ, chân tay quơ tứ lung tung.

"Đúng Vậy, Đúng Vậy!"

"Ưm... Ba người các ngươi...."

Bỗng dưng, sắc mặc của Lý Vũ Hà trở nên nghiêm túc, ánh mắt kiên định, có vẻ như đã cảm nhận được gì đó, nắm lấy cổ áo của Lạc Vân Diệp, kéo nàng nhảy xuống dưới, núp vào một cái hang động tối tăm, hét lên với hai tên kia.

"Cẩn thận, hình như sư tôn đã bắt đầu điều động Thần Thức rồi!"

Vừa dứt lời, hai tên kia đã nhảy xuống dưới, nấp vào trong hang động của Lý Vũ Hà và Lạc Vân Diệp đang ở, từ từ chờ đợi.

Ngay lập tức, một làn sóng vô hình quét qua toàn bộ Đảo Thần Phù, sau đó tan đi, khiến các nàng thở phào nhẹ nhõm, chui ra khỏi cửa động, Đại Sư Tỷ cũng nhắc nhở.

"Phải hành động nhanh lên, chắc là sư tôn đã phát hiện ra chúng ta không ở trong động phủ rồi, nhưng người thế này chắc là đang thầm đồng ý, chẳng thể chậm trễ"

Ba người kia lúc này cũng đồng thanh đáp lại, không dám để lỡ mất một giây nào.

"Rõ!"

...

Tại đại điện của Đảo Thần Phù, một căn phòng ở sâu bên trong, nơi đây cực kỳ rộng lớn, Linh Khí Ngũ Hành nồng đậm, có một nữ nhân xinh đẹp đang ngồi xếp bằng tu luyện, tất nhiên, đó là Lăng Thiên Võng.

Nàng hiện tại vừa mới dùng Thần Thức quét qua cả hòn đảo, tất nhiên cũng biết những đệ tử bản thân lại làm loạn rồi, nhưng cũng ngầm cho phép, trong đầu suy nghĩ.

"Mấy đứa nhóc đó lại làm loạn rồi... Nhưng mà thế này cũng tốt, có thể rèn luyện Trần Lập một phen!"

...

Quay về bên phía nhóm đệ tử dẫn đầu bởi Lý Vũ Hà, dù cho nàng không biết rõ đường đi, nhưng nhờ vào sự chỉ dẫn ân cần của Lạc Vân Diệp, chỉ sau vài giây liền đến trước động phủ mà Trần Lập đang tu luyện bên trong.

Ngay lập tức, bọn họ điều động một luồng tinh thần lực cường đại, nó được ngưng kết từ Niệm Thần Quyết và tu vi Trúc Cơ Kỳ, nhanh chóng bay vào trong, phong bế Thần Thức của Trần Diệp, đồng thời khiến hắn không thể cử động, chìm đắm trong tu luyện.

Thấy cảnh trước mắt, Lạc Vân Diệp không khỏi xót xa, dù sao đây cũng là tiểu sư đệ mà sau này theo lời nàng sẽ trở thành người chơi cùng mình trong kế hoạch đã định sẵn, nay lại như vậy... Khiến nàng mở lời động viên hắn một chút.

"Tiểu sư đệ, phải để ngươi chịu cực khổ một chút rồi... Nhanh thôi chúng ta sẽ đưa ngươi đến nơi làm nhiệm vụ..."

Ngay lập tức, nàng dùng Linh Khí ngưng tụ vào hai lòng bàn tay, khiến nó phát ra ánh sáng nhàn nhạt màu xanh lam, sau đó tiến đến trước mặt Trần Lập rồi nâng hắn lên, vứt thẳng đến chỗ Lý Vũ Hà đã chuẩn bị phi kiếm từ trước, ngay lập tức bay vút đi.

Không biết đã qua bao lâu, Trần Lập từ từ mở mắt tỉnh dậy, thấy cơ thể của bản thân bị dùng dây thừng buộc vào thân kiếm, đang phi hành trên những đám mây, nằm phía sau Lý Vũ Hà, định nói gì đó thì phát hiện miệng cũng đã được bịt kín rồi, đành phát ra âm thanh ú ớ, trong lòng thầm chửi.

"Mẹ nó, lão tử đã làm gì các ngươi chưa lũ chết dẫm? Vậy mà lại dám bắt cóc ông nội của các ngươi, chờ ta thoát được sẽ..."

Hắn còn chưa kịp chửi xong, đã phát hiện xung quanh vậy mà đều tỏa khí thế mạnh mẽ gấp mấy lần Lạc Vân Diệp, khiến Trần Lập đơ người, kèm theo dáng vẻ đang bay của nàng, cùng với lệnh bài thân phận, khiến hắn càng chắc chắn hơn, cái đám này chính là sư huynh sư tỷ dở hơi của bản thân.

"Hức... Ta cũng chưa làm gì các ngươi... vậy mà lại trói ta như vậy..."

Vài phút sau, phi kiếm đồng loạt đáp xuống một cánh rừng rậm rạp, xung quanh tràn ngập yêu khí, kèm theo tiếng sói hú chim bay, cực kỳ rùng rợn, là mối đe dọa lớn đối với Trần Lập.

Lúc này bịt miệng của hắn đã được Tam Sư Tỷ mở ra, làm hắn thở hồng hộc nặng nề, đồng thời cũng tức nước vỡ bờ, bắt đầu phát tiết, nhưng không dám tiến quá xa.

"Các vị sư huynh sư tỷ à, sao có thể bắt cóc ta đi lại còn trói ta như vậy chứ!? Đây là hành động phạm pháp đó, phải tiết chế một chút..."

Lý Vũ Hà lúc này lẩn tránh ánh mắt của hắn, tỏ ra giống như bản thân không biết gì, chẳng muốn dính đạn, ngập mùi vô tội.

"Chẳng phải do ngươi không theo kịp phi kiếm, suýt rớt mấy lần nên ta mới... Nhưng mà sư đệ à, Tu Chân Giới làm gì có luật pháp? Ta mạnh ta có quyền!"

Trần Lập lúc này đã cạn lười với mấy người này, thầm chửi trong lòng.

"Mẹ nó... Chẳng phải là do ngươi lái kém quá suýt thì rớt ta sao, còn chơi trò phong bế Thần Thức... Hừ..."

Mà lúc này, Lạc Vân Diệp đã cởi trói xong cho hắn, bắt đầu giới thiệu lại những vị sư huynh sư tỷ trước mắt cho hắn, đến phần cuối, liền đem mấy người kia so sánh với bản thân, tự phóng đại mà đem chúng đi tung hô.

"Đại sư tỷ đã gia nhập Đảo Thần Phù chúng ta mười sáu năm nay, chỉ dừng lại ở Trúc Cơ Kỳ Cửu Trọng, đừng nhìn vẻ ngoài tỷ ấy xinh đẹp trẻ trung như vậy, nhưng thực ra đã sớm bước vào con tuổi 40..."

Nàng bị sư tỷ ký đầu thật mạnh, dù đau đớn vẫn tiếp tục nói.

"Còn Nhị Sư huynh đã gia nhập đảo chúng ta mười ba năm nay rồi, tuy vậy tu vi vẫn chỉ Trúc Cơ Kỳ Thất Trọng, năm nay 35 tuổi... Về phần Tứ Sư Huynh của ngươi, dù cho đã gia nhập bảy năm nay, vẫn chỉ là Trúc Cơ Tứ Trọng, chỉ là tên nhóc 24 tuổi... Mà đặc biệt nhất, thiên tài nhất chính là bổn sư t..."

Chưa kịp để nàng nói hết, Trương Định đã bịt miệng của Lạc Vân Diệp lại, sau đó tiếp tục nói.

"Muội ấy nhập môn cách đây mười năm trước, không lo tu luyện, ham chơi bời lêu lỏng bên ngoài, năm nay đã 26 tuổi, lại chỉ có tu vi Trúc Cơ Kỳ Nhị Trọng, không nên học theo!"

Lạc Vân Diệp nghe đến đây liền không chịu nổi nữa, mặt đỏ bừng lên, cắn vào ngón tay của Trương Định, nhưng lại không khiến thanh niên cường tráng kia đau đớn, chảng chấp nhận sự thật, nàng liền tích cực giẫy giụa, Đổng Thanh đứng một bên cũng không nhịn được phì cười.

Lý Vũ Hà lúc này ho nhẹ một cái, khiến mọi người yên tĩnh trở lại, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía trương Định và Lạc Vân Diệp, khiến hai người tách nhau ra, quay lại chủ đề chính.

"Được rồi, chúng ta phải làm chuyện chính đã, săn giết yêu thú, sư đệ tu vi còn thấp, đứng một bên xem là được, hỗ trợ được gì thì cứ làm!"

Trần Lập vừa nghe lời này xong, trong lòng liền ngập tràn cảm giác không thoải mái, đầy sự chống đối, thầm phỉ nhổ.

"Hừ, ta phi, đêm ta dâng đến miệng của lũ yêu thú, giờ còn muốn ông đây hỗ trợ? Vậy ta liền hỗ trợ các ngươi thu hút yêu thú đến, ngồi một bên mặc kệ sự đời!"

Bạn đang đọc Tu Tiên Giới Quá Khủng Khiếp, Ta Cẩu Trong Núi Vạn Năm! sáng tác bởi sacto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sacto
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.